Trước đây chúng ta đã có đề cập đến việc cha Gioan được biết và xem thấy mọi sự trong linh hồn người ta. Khi gặp một người nào, cha biết được tâm hồn của người đó, thanh sạch hay tội lỗi. Ngoài ơn ấy, Thiên Chúa còn ban cho cha biết nhiều điều bí ẩn khác, loài người không thể biết được. Nhiều người tin cha được Chúa soi sáng cho biết được nhiều điều bí ẩn và nhiều điều chưa xảy đến nên họ đến xứ Ars để hỏi han, xin cha giúp ý kiến về những việc khó khăn. Người xin giúp ý kiến về việc cửa nhà, việc buôn bán làm ăn, hỏi có nên đóng tiền vào hội nọ phường kia, có nên buôn thứ này thứ kia, có nên tậu ruộng bán vườn không. Cha Gioan trả lời ngay từng việc, nên hay không nên. Nhiều người cứ lời cha dạy mà làm thì khỏi thiệt hại, khỏi mất của, được an khang thịnh vượng.
Người kia có hơn mẫu ruộng, có người hỏi mua lại với giá bốn trăm quan tiền, họ đến hỏi cha Gioan có nên bán không.
- Hãy thong thả đừng bán vội.
Người ấy nghe theo không bán. Được mấy tháng có đoàn địa chất đến, biết trong ruộng ấy có mỏ đồng nên họ thuê đám ruộng ấy mỗi năm hai ngàn quan tiền. Chủ đất mừng lắm và cho thuê, ông muốn cảm ơn cha Gioan nên dâng cúng vào nhà thờ một bức tượng Thánh Philomena.
Có một người chuyên khai mỏ, có một cái mỏ tốt định khai thác muốn mua. Trước khi mua, ông đến hỏi cha Gioan có nên mua không, cha Gioan đáp:
- Không nên mua.
Người ấy nghe lời khuyên không dám mua. Được mười hai ngày, tự nhiên có mạch nước vọt lên từ dưới lòng đất làm ngập cả mỏ khiến ba nhân công chạy lên không kịp, bị chết đuối.
Những người bàn hỏi, xin cha Gioan giúp ý kiến việc phần xác thì nhiều nhưng người nhờ cha giúp đỡ phần linh hồn còn nhiều hơn nữa. Có người lo buồn vì không biết cha mẹ, anh chị em, con cái mình đã qua đời có được rỗi linh hồn không, khi đến hỏi cha, ngài nói rõ ràng dứt khoát:
- Người ấy được rỗi linh hồn nhưng phải giam phạt trong luyện ngục lâu năm.
Có một người công chức hiền lành, thanh liêm nhưng khô khan, không đọc kinh cầu nguyện, không xưng tội chịu lễ bao giờ và chết bất ưng, không được chịu các bí tích sau cùng. Người vợ ngoan đạo thì lo buồn sầu não đến nỗi phát bệnh phải đi xa dưỡng bệnh. Khi đi qua xứ Ars, bà vào gặp cha Gioan hỏi về số phận của chồng mình. Bà chưa kịp hỏi, cha đã bảo:
- Bà đừng lo lắng buồn sầu về phần linh hồn của chồng bà nữa, vì lời bà cầu nguyện và vì ông ấy đã làm đôi việc lành nhỏ mọn kính Đức Mẹ, nên Chúa Giêsu đã cho ông ấy được ăn năn cách trọn trong giờ chết. Ông ấy được rỗi linh hồn nhưng phải ở trong luyện ngục lâu năm. Bà hãy cầu nguyện và làm việc lành đền tội cho chồng bà, để ông ấy chóng lên thiên đàng.
Chúa đã kêu gọi mỗi người vào một bậc sống. Có người Chúa gọi lên chức linh mục hay là vào dòng tu, có người Chúa gọi ở bậc vợ vhồng. Ai sống đúng ơn kêu gọi Chúa ban cho mình thì được bình an và dễ được cứu độ linh hồn. Còn ai chọn ơn gọi khác với ơn gọi Chúa đã định cho mình thì khó rỗi linh hồn và nhiều khi mất linh hồn nữa.
Khi đến tuổi chọn lựa ơn gọi, nhiều người được ơn Chúa soi sáng, biết con đường nào Chúa đã gọi mình nên vâng theo ngay. Cũng có nhiều người lúng túng nghi nan không biết phải theo ơn gọi nào. Trong những người ấy có nhiều người chạy đến xứ Ars xin Cha Gioan chỉ bảo đường lối cho mình. Cha Gioan được ơn riêng của Chúa soi sáng nên chỉ đường ngay nẻo chính cho họ, không sai bao giờ.
Có người ước ao dâng mình cho Thiên Chúa trong dòng tu thì cha bảo:
- Chúa định cho con kết bạn, gánh vác việc đời, đừng vào dòng vì sẽ dang dở, không ở trọn đời được.
Có người muốn vào dòng này thì cha bảo:
- Chúa định cho con vào dòng kia.
Những người vâng lời cha dạy đều được mọi sự lành bằng yên. Còn người theo ý riêng thì phải lận đận vất vả và thiệt hại phần linh hồn.
Cha đã dẫn đàng chỉ nẻo cho rất nhiều người không kể hết, chúng ta chỉ kể ra đây hai tích mà thôi:
Có một sinh viên khoảng hai mươi tuổi đến trình với cha Gioan:
- Thưa cha, con muốn hãm mình phạt xác lắm nên con ao ước vào dòng Thánh Brunô, vì dòng ấy kỷ luật nghiêm nhặt hơn các dòng khác, xin cha dạy con phải làm sao?
Cha Gioan bảo:
- Chúa không gọi con vào dòng ấy. Con đừng vào.
Người ấy không nghe lời cha Gioan, cứ theo ý riêng mà vào dòng Thánh Brunô. Khi anh mới vào thì khiêm nhường, vâng lời, hãm mình sốt sắng hơn mọi người trong dòng, nhưng chưa đầy hai năm, chưa kịp khấn, tự nhiên anh bỏ nhà dòng trốn đi và từ bấy giờ mất tích, không ai biết đi đâu.
Có một thanh niên ngoài hai mươi tuổi vừa mới học triết xong, đến xứ Ars trình với cha Gioan:
- Thưa cha, con ước ao làm linh mục đi giảng đạo ở ngoại quốc. Thưa cha, con phải vào dòng nào?
Cha Gioan bảo:
- Con phải vào dòng Thánh Phanxicô khó nghèo.
Nhưng người ấy ngần ngại, không muốn vào, nên thưa lại:
- Thưa cha, cha có chắc Chúa định cho con vào dòng ấy không?
Cha Gioan trả lời:
- Cha biết chắc.
Người thanh niên ấy vâng lời vào dòng Thánh Phanxicô. Được mấy năm thầy chịu chức linh mục, đi giảng đạo ở ngoại quốc rồi lên chức giám mục.
Một chị nữ tu tên là Clementia, nổi tiếng là người đạo đức đã ở trong dòng lâu năm, bị ma quỷ cám dỗ bỏ dòng về thế gian, nhưng trước khi bỏ dòng, chị đến xứ Ars bàn hỏi với cha Gioan về việc của mình. Vừa đến xứ Ars, đang quỳ đọc kinh trong nhà thờ, chưa hề nói với ai điều gì. Tự nhiên cha Gioan trong tòa giải tội bước ra, đi đến chỗ chị quỳ và nói:
- Con đừng nghe theo lời ma quỷ cám dỗ. Đừng bỏ dòng mà về thế gian.
Chị nghe cha Gioan nói, hiểu Chúa đã soi sáng cho cha biết việc của mình nên vâng lời, cương quyết ở lại trong dòng cho đến trọn đời.
Năm 1854, khắp nơi tuốn đến xứ Ars mừng lễ Sinh Nhật Đức Trinh Nữ Maria đông lắm. Ban trưa khi cha Gioan từ nhà thờ về phòng, rất đông người chen nhau hai bên đường cha đi. Cha Gioan ngước mắt lên trông thấy một thanh niên khoảng ba mươi tuổi tên Phúc, cha gọi anh đến và bảo:
- Con phải vào dòng Thánh Burnô thì sẽ được bằng yên vui mừng. Chúa định cho con như vậy.
Anh Phúc ước ao vào dòng đã lâu nhưng phân vân không biết phải vào dòng nào, hôm ấy đến xứ Ars định hỏi cha Gioan xem ý Chúa định cho mình như thế nào. Khi thấy cha bảo phải vào dòng Thánh Burnô anh vâng ngay. Nhưng khi về nhà, nghĩ lại thấy mình yếu đuối mà luật dòng Thánh Burnô lại nghiêm ngặt, nên anh ngần ngại và muốn vào dòng khác, có luật lệ rộng rãi hơn. Anh Phúc vào dòng khác chưa được bao lâu, anh cảm thấy chán, buồn bực khó chịu nhưng cũng cố gắng ở được 6 năm, sau đó anh không chịu được nữa, phải xuất mà vào dòng Thánh Burnô như lời cha Gioan bảo thì được vui mừng bình yên.
Có khi cha Gioan bảo cho người ta biết ngày giờ họ sẽ chết. Nhiều lần cha bảo người nọ người kia một tháng nữa hay một năm nữa họ sẽ chết. Đó thường là những người có tội ăn năn trở lại, cha cho biết ngày giờ họ sẽ chết để được vững bền trong ơn nghĩa Chúa. Những người ấy chết vào đúng ngày, tháng năm mà cha Gioan đã báo trước không bao giờ sai.
Có linh mục nào dự định lập dòng hay làm việc gì để sáng danh Chúa và Giáo Hội ở bất kỳ nước nào, cũng thường đến xứ Ars để bàn hỏi với Cha Gioan. Khi các vị ấy thấy cha ưng thuận việc của mình đồng thời được cha khuyên bảo yên ủi thì mới dám bắt tay vào việc.
Những việc cha Gioan đã ưng thuận và khuyến khích đều được tiến hành tốt đẹp, làm sáng danh Chúa và đem lợi ích cho tất cả mọi người.
I: SƠ LƯỢC TIỂU SỬ CỦA THÁNH GIOAN VIANNEY
II: TỪ KHI CHA GIOAN NHẬN XỨ ARS
III: DÂN CHÚNG TỪ KHẮP NƠI KÉO ĐẾN XƯNG TỘI VỚI CHA GIOAN TRONG NHỮNG NĂM 1826 - 1859
IV: CHA GIOAN VIANNEY CHỮA BỆNH PHẦN XÁC, PHẦN HỒN
V: NHỮNG NHÂN ĐỨC MÀ CHA GIOAN THƯỜNG LUYỆN TẬP