Người ta vẫn thường nói nửa đùa nửa thật với nhau rằng lấy vợ là đi ở tù hay lấy vợ là lãnh bản án chung thân khổ sai. Câu nói đùa này có thể đúng với ông chồng hiền lành lấy phải bà vợ thuộc loại phù thủy. Chứ ở trên đời này, nếu muốn đạt được tình yêu chung thủy trọn vẹn và một niềm hạnh phúc lâu bền thì không hẳn có tiền mua tiên cũng được, mà người ta phải trả bằng mồ hôi nước mắt, bằng sự hy sinh, nhẫn nại, và chịu đựng.
Tình yêu là một vấn đề rất phức tạp, đôi khi trở nên vòng lẩn quẩn không lối thoát. Bằng cớ là có trường hợp người ta yêu mình thì mình lại không yêu người ta, mà lại đi yêu một người khác không yêu mình. Rốt cuộc, người thứ nhất chạy theo người thứ hai, người thứ hai chạy theo người thứ ba... Và nếu cứ để tình trạng này kéo dài hoài mà không chinh phục được con tim của người mình yêu, thì tình yêu dễ trở thành tình tuyệt vọng. Trong giây phút quẫn trí, tình tuyệt vọng có thể đưa đến chỗ tự kết liễu đời mình hoặc thúc đẩy mình có những hành động điên cuồng, đe dọa đến tính mạng của người mình yêu, vì không muốn thấy người mình yêu đi yêu người khác.
Tuy nhiên, trong trường hợp dưới đây, một nam sinh viên yêu say đắm một nữ sinh viên cùng lớp. Anh không hề có lời nói hăm dọa, hay hành động nào nguy hại đến tính mạng của người anh yêu cho dù anh không được cô này yêu lại. Nhưng thật không may cho anh, chỉ vì một vài hành động si tình của anh đối với cô mà anh đã bị coi là vi phạm đến điều luật tiểu hình nên đã bị tống giam. Câu chuyện xảy ra như sau:
Chàng sinh viên trẻ tuổi này, tính tình rất dễ thương, hiền lành với giọng nói thật truyền cảm. Anh ta đang theo học gần hết năm thứ 4 tại một trường đại học tư và anh đã yêu thầm một nữ sinh viên cùng học chung với anh trong một vài lớp, trong khi cô sinh viên này hoàn toàn không hay biết gì. Vài tháng trước ngày ra trường của hai người, anh mạnh dạn yêu cầu cô ở lại lớp học vài phút để anh có chuyện muốn nói với cô.
Thế là ngay buổi chiều tan học học hôm ấy, anh đã mạnh dạn bày tỏ nỗi lòng của anh yêu cô từ ngày đầu tiên khi anh nhìn thấy cô bước vào trong lớp học, và tình yêu đó càng ngày càng bùng cháy trong tim anh, đến nỗi anh không thể nào giữ kín trong lòng được nữa, mà hôm nay anh phải nói cho cô biết là đời anh sẽ vô nghĩa nếu không lấy được cô làm vợ. Vậy mong cô hãy chấp nhận tình yêu chân thành này của anh. Anh cũng hứa với cô là ngay sau lễ ra trường của hai người, anh sẽ mua tặng cho cô chiếc nhẫn đính hôn tuyệt đẹp để chờ tới ngày anh tìm được việc làm thì anh sẽ tổ chức lễ cưới trọng thể tại Nhà Thờ, mời bà con bạn bè hai họ đến tham dự thánh lễ và chung vui tiệc cưới.
Nghe anh tâm sự xong, cô bạn ôn tồn trả lời rằng cô rất cảm động được nghe thấy những lời nói chân thành, phát xuất từ con tim của anh, và cô rất cám ơn anh về tình cảm cao quý dành cho cô trong suốt 3 năm qua; nhưng rất tiếc, cô phải nói lên sự thật là cô đã có người yêu rồi, xin anh thông cảm cho tình trạng hiện tại của cô. Mặc dầu tin và hiểu rõ những lời cô bạn vừa giải thích là sự thật, chàng sinh viên vẫn nuôi hy vọng có thể thuyết phục được cô lìa bỏ người yêu, để đáp lại tình yêu của anh một ngày nào đó.
Thế rồi, vào những buổi chiều có lớp học chung với cô, sau giờ tan học, anh đều lái xe theo sau xe cô và cho tới khi nhìn thấy xe cô chạy vào lối đậu xe riêng của nhà cô, thì anh mới lái xe về nhà anh. Còn những buổi chiều nào không có cô học chung lớp, thì ngay sau khi tan học, anh cũng lái xe qua nhà cô để xem cô đã về tới nhà hay chưa? Đã có vài lần cô bất chợt nhìn vào kính xe chiếu hậu thì thấy anh đang lái xe theo sau xe của cô về tới nhà cô và lần này cô không thể kiên nhẫn chịu đựng lâu hơn nữa cái cảnh anh cứ theo dõi cô như theo dõi kẻ gian, làm cô rất bực mình, nên cô điện thoại báo cho cảnh sát biết tình trạng như thế để nhờ cảnh sát can thiệp dùm. Ngày hôm sau, khi cô vừa lái xe về tới nhà thì cô trông thấy một xe cảnh sát đang đậu sẵn ở đầu đường nhà của cô và khi xe của anh vừa đi qua ngã tư nhà của cô thì xe cảnh sát chạy theo sau xe anh, hú còi báo hiệu cho anh phải ngừng xe lại. Cảnh sát đến giải thích cho anh biết là kể từ hôm nay anh không được quyền lái xe theo sau xe cô bạn học của anh và không được lái qua nhà của cô ta. Nếu anh còn tái phạm hành động này nữa thì anh sẽ bị tống giam và bị truy tố. Sau khi nghe những lời cảnh báo của cảnh sát, anh không còn dám lái xe theo sau xe cô và cũng không còn dám lái xe qua nhà cô nữa, và một tuần lễ sau, anh cũng nhận được án của Tòa là kể từ nay cấm anh không được bén mảng đến gần hoặc bất cứ có một hành động hay lời nói nào làm phiền hà đến đương cáo. Nếu vi phạm án lệnh này, bị cáo sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc trước pháp luật.
Tuy nhiên, đúng là ma đưa lối quỷ đưa đường, anh đã tìm ra được số điện thoại nhà của cô và anh đã gọi điện thoại phân trần với cô rằng anh không hề có bất cứ một âm mưu nào nhằm ám hại cô mà chỉ vì quá yêu cô, quá nhớ cô, nên anh mới dám có hành động như thế. Cô trả lời anh là cô không cần biết, cũng không muốn nghe thêm những điều anh giải thích và kể từ nay anh phải chấm dứt ngay việc gọi số điện thoại này. Khổ một nỗi, khi con người si tình thì cũng giống như một kẻ điên không biết nhớ nhưng vẫn nhớ tới người mình yêu và như một kẻ say không biết buồn nhưng vẫn biết thốt ra những điều phiền muộn ở trong lòng. Nên, chỉ một tuần lễ sau, anh lại gọi điện thoại cho cô lần thứ hai. Lần nay, cô liền báo cho cảnh sát biết sự việc vừa xảy ra và cảnh sát đã đến nhà còng tay anh đưa vào trại giam.
Theo một số điều khoản qui định trong các Bộ Luật Tiểu Hình của nhiều tiểu bang, hành động liên tiếp theo đuổi một người dưới mọi hình thức khác nhau, gây phiền hà cho người ta, cho dù vì tình yêu đi chăng nữa, làm cho người ta bị hồi hộp, lo sợ, tinh thần bị căng thẳng, và cảm thấy tính mạng của mình đang bị đe dọa bởi hành động như vậy, thì bất cứ ai vi phạm điều khoản này, sẽ bị lãnh án tù ở hay tù treo cộng thêm tiền phạt vạ. Hai hành động vừa kể trên của anh chàng si tình đã làm cho người anh yêu cảm thấy bị phiền hà lẫn lo sợ, nên anh đã bị bỏ tù 1 năm cộng 5 năm tù treo, mà may mắn anh không bị đóng tiền phạt vạ. Nhưng trong thời gian án treo, nếu anh còn tái phạm những hành động tương tự như vậy nữa thì anh có thể bị phạt vạ từ hai ngàn năm trăm đến mười ngàn Mỹ kim và có thể bị ở tù từ 5 đến 10 năm.
Trong suốt thời gian anh ở tù, cứ mỗi lần tôi gặp riêng anh, anh lại tâm sự cho tôi biết thêm chi tiết là anh không hề cảm thấy hối hận gì về hành động của anh đối với cô bạn học này. Việc anh lái xe theo dõi và gọi điện thoại cho nàng, trước tiên là vì anh quá yêu, quá nhớ nàng, sau nữa là mong tìm một cơ hội để cố gắng thuyết phục được con tim của nàng về cho anh. Anh nhấn mạnh, chính nhờ ở tù mà anh đã có những đêm thức tới sáng để suy ngẫm lại cuộc đời của anh, giúp anh tự hiểu lòng mình nhiều hơn và cảm thấy tình yêu của anh đối với nàng càng cao đẹp bao nhiêu thì lại càng làm anh nhớ nàng bấy nhiêu. Cao hứng, anh đã đọc cho tôi nghe 4 câu thơ do anh mới sáng tác đêm trước: “Yêu em trên hết mọi điều. Yêu em anh bị ở tù vẫn yêu. Số em là số đào hoa. Số anh là số nhà pha mới về."
Anh còn cho tôi biết là sau khi ra khỏi tù, anh sẽ không bao giờ đi tìm kiếm nàng nữa, sẽ luôn luôn nhớ nàng trong lời cầu nguyện của anh và anh sẽ hiến dâng cuộc đời của anh cho Chúa. Tôi quên đi mất không hỏi xem anh hiến dâng cuộc đời anh cho Chúa như thế nào? Gần 4 năm sau ngày ra khỏi tù, anh có viết cho tôi một lá thư khá tỉ mỉ. Kể rằng anh đang theo học môn Thần Học tại một trường Đại Học Tin Lành để trở thành một Mục sư, và anh rất vui mừng được tin giáo phái nhà thờ của anh sẽ sai anh đi truyền giáo cho những người mắc bệnh AIDS tại Phi Châu sau ngày anh được chịu chức Mục sư.
Câu chuyện si tình trên đây nhắc tôi nhớ lại cách đây hơn 2 năm, cũng có một thanh niên đẹp trai, dáng người cao ráo, ăn nói rất có duyên. Anh si mê một cô gái rất thùy mỵ, duyên dáng và cô là một trong những học trò cũ của lớp dự bị hôn nhân do tôi giảng dạy trước đây. Anh gặp cô này tình cờ trong bữa tiệc cưới của người em gái bạn anh. Lẽ dĩ nhiên, cô em gái bạn anh đã cho anh biết rõ cô này đã có người yêu rồi nhưng chưa làm đám hỏi. Mặc dầu biết được như thế, anh vẫn tìm cơ hội để tỏ tình với cô, nhưng bị cô từ chối bằng những lời lẽ cảm ơn ngọt ngào, vì rất tiếc cô đã có bồ rồi, và sắp sửa làm đám hỏi.
Người si tình thì cũng tương tự như người điên hay người say rượu, trí óc đâu còn đủ minh mẫn để nhận xét điều nào nên làm và điều nào không nên làm? Cũng cùng một niềm hy vọng thuyết phục được người mình yêu như anh chàng si tình vừa kể ở trên, chỉ có khác nhau cách thức. Thay vì lái xe theo dõi và gọi điện thoại, anh này lại gửi thư 2 lần cho người anh yêu với những lời lẽ van xin, kèm theo những bông hoa tươi thắm đến nàng ở sở làm.
Lần thứ nhất anh gửi hoa đến qua bưu điện, nàng từ chối không nhận hoa, còn lá thư nàng mở ra đọc, rồi xé bỏ. Lần thứ hai, anh tận tay mang hoa đến với lá thư tình, nhưng đã được dặn trước nên người tiếp đãi viên của sở nàng đã từ chối không nhận cả hai thứ. Lần này, cô được ông xếp của cô ở sở khuyên nên thông báo cho cảnh sát biết sự việc để ngăn ngừa những điều bất lợi có thể xảy ra cho cô trong tương lai. Ông còn cho cô biết là theo một thống kê của một hãng tư nhân, cứ 1 trong 12 người trong số 8 triệu người đàn bà Mỹ là nạn nhân của những vụ bị hành hung bằng vũ lực, bị quấy nhiễu tình cảm, bị hăm dọa tính mạng, bị quấy nhiễu tình dục v.v... và ông khuyên cô nên đề phòng.
Trước khi gọi điện thoại cho cảnh sát, cô có điện thoại hỏi ý kiến tôi xem có cách nào khác giúp cô để giải quyết vấn đề này được không? Tôi khuyên cô đừng vội gọi điện thoại cho cảnh sát, hãy để tôi giúp cô bằng cách nói chuyện riêng với anh chàng về vấn đề này trước đã. Nếu không có hiệu quả thì khi đó báo với cảnh sát cũng chưa muộn. Ngay ngày hôm sau, anh ta và tôi gặp nhau tại một địa điểm hẹn trước, và tôi đã kể lại cho anh nghe những gì tôi biết được câu chuyện của anh với cô nàng mà anh đang yêu. Nghe xong, anh xác nhận với tôi những gì tôi vừa kể ra là đúng sự thật, và anh yêu cầu tôi cho anh một lời khuyên.
Tôi liền kể lại cho anh nghe về câu chuyện si tình ở trên, và tôi khuyên anh nên chấm dứt ngay vấn đề gửi thư, gửi hoa cho người anh yêu, nếu anh muốn tránh không bị liên lụy đến pháp luật như anh chàng si tình kia đã bị. Anh cần nên nhớ rằng bất cứ hành động nào để tỏ bày tình yêu với đối tượng mình yêu mà không được chấp nhận, thì phải nên chấm dứt ngay, bằng không người thực hiện hành động sẽ bị chế tài theo luật pháp Hoa Kỳ, nếu có lời khiếu nại của đối tượng.
Luôn tiện đây, tôi có dẫn chứng một câu chuyện tình yêu của một thanh niên khác cho anh này thấy rằng tình yêu chỉ nên cho đi mà không cần nhận lại, vì nhận lại chưa chắc đã có hạnh phúc, mà đôi khi chỉ chuốc lấy nhiều nỗi phiền muộn cho riêng mình hoặc cho cả hai người, và có một điều đừng quên rằng lấy được người mình yêu về làm vợ hay làm chồng, có thể trở nên rất hối tiếc nếu không chiếm được trái tim của người mình yêu.
Như một anh thanh niên kia yêu say đắm một nữ sinh trung học duyên dáng. Khi anh ta ngỏ ý muốn cưới cô ta về làm vợ, cô trả lời anh là hãy chờ đợi cô thêm một năm nữa để cho cô học xong rồi hãy tính đến chuyện trăm năm. Trong suốt một năm chờ đợi, anh đã chiều chuộng cô đủ mọi thứ từ tinh thần đến vật chất để làm vừa lòng cô. Đúng một năm sau, cô ra trường, đám cưới của hai người được tổ chức trọng thể tại Nhà Thờ, với sự có mặt đông đủ họ hàng, bạn bè của cả hai bên đến tham dự Thánh Lễ. Nhưng ba năm sau, tình cờ tôi gặp lại anh ta, anh tâm sự với tôi rằng: “Thầy ơi, con rất buồn vì con được biết vợ con yêu thương một người khác trước khi lấy con. Mặc dầu nàng đã có một đứa con với con rồi, thân xác nàng thì ở bên cạnh con thật đấy, nhưng con tim nàng thì vẫn gửi lại cho người nàng yêu ở một phương trời xa cách. Con chẳng biết phải giải quyết tình trạng này ra sao? Về mặt tôn giáo thì không được phép ly dị vợ, còn về đời sống lứa đôi thì nhiều lúc con cảm thấy như con đang sống với một người vợ là người máy chỉ biết nói, nhưng không biết xúc động vì không có trái tim; chứ không phải là người vợ bằng xương bằng thịt, có trái tim biết rung động để hòa nhịp với trái tim của người chồng nữa.
Nghe xong câu chuyện này, anh chàng tặng hoa nói với tôi rằng anh sẽ chấm dứt, không còn dám tìm cách này hay cách khác để liên lạc với cô gái nữa và trong tương lai, anh sẽ đi tìm một lẽ sống hướng thượng, có ý nghĩa hơn đối với cuộc sống hiện tại của anh để cố quên đi mối tình tuyệt vọng này. Trước khi chia tay với anh, tôi nhắc nhở cho anh nhớ lại một câu mà người ta thường nói: “Thời gian là một liều thuốc nhiệm màu, sẽ làm cho người ta quên dần đi những kỷ niệm đau buồn trong quá khứ.” Nhất là khi người ta biết hy sinh thì giờ của mình để làm những công việc hữu ích chung cho tha nhân, như tình nguyện đi làm những công tác xã hội, hoạt động cho những cơ quan thiện nguyện, làm những công việc tông đồ mục vụ cho Nhà Thờ hay cho Nhà Chùa thì họ đâu còn có thì giờ rảnh rang để ngồi ôn lại những dĩ vãng đau buồn, xa xưa của đời mình nữa.
Hơn một năm sau, tôi gặp lại anh chàng tặng hoa, anh cho tôi biết anh đang tình nguyện làm công tác xã hội cho một Nhà Thờ vào cuối tuần, để đưa đồ ăn đến tận nhà cho những cụ già ở một mình trong những căn nhà riêng, không có họ hàng, con cháu đến trông nom chăm sóc, và ngoài ra anh còn đi thu góp những đồ đạc, quần áo cũ của người ta, mang về cho Nhà Thờ để phân phát cho những người nghèo khổ. Nhờ vậy, anh không còn thì giờ để nghĩ đến chuyện xưa của anh nữa và đôi lúc nếu có nghĩ tới thì chỉ biết cầu nguyện cho người anh yêu được sống hạnh phúc bên chồng con của nàng, chứ không như trước kia, tối ngày anh chỉ ngồi nghĩ đến mưu kế, làm thế nào chinh phục được con tim của nàng. Giờ đây, anh xin cúi đầu tạ ơn Chúa đã ban cho anh bình an trong tâm hồn, để anh tiếp tục làm những công việc ích lợi cho tha nhân và cho chính bản thân anh nũa.
Quả thật, tình yêu chỉ biết cho đi mà không cần nhận lại thì bao giờ cũng cao đẹp, đáng được quý trọng nhất trên đời vì nó biểu tượng cho tấm lòng vị tha, chỉ biết thương yêu tha nhân một cách bất vụ lợi, giống như một đại dương tràn đầy sóng nước bao la, trôi đi không thấy bến bờ. Hơn thế nữa, tình yêu còn là món ăn tinh thần vô giá, để bồi bổ và nuôi dưỡng tâm hồn lẫn thể xác con người được sống vui vẻ về phần hồn và khoẻ mạnh về phần xác. Chả thế mà một bản nhạc tình ca lãng mạn, nổi tiếng khắp Năm Châu qua nhiều thế hệ, đã vang lên những lời ca yêu đương thắm thiết, cộng với những âm điệu trầm bổng thánh thót, rót vào tận lòng người nghe, để ngợi khen tình yêu với tựa đề “Tình Yêu Là Vật Đẹp Muôn Màu.
Cho dù màu sắc có bị phai lạt theo dòng thời gian trôi mau, nhưng tình yêu muôn đời vẫn là một báu vật hữu hình, luôn luôn ngự trị ở trong mọi trái tim con người và ngay cả ở trong mọi trái tim những sinh vật nào sống trên trái đất, biết yêu thương, biết nhớ nhung và biết giận hờn. Tình yêu làm cho người ta cảm thấy sung sướng nhất khi yêu cũng như khi được yêu, nhưng đồng thời nó cũng làm cho người ta cảm thấy đau khổ nhất khi tình yêu bị khước từ. Vậy tình yêu cao thượng nhất trên đời là tình yêu vị tha, có nghĩa là khi mình yêu ai thì không đòi hỏi người ấy phải yêu lại mình mà sẵn sàng chấp nhận sự đau khổ để người mình yêu được hạnh phúc, và hãy coi hạnh phúc của người mình yêu cũng là hạnh phúc của mình.
Những hành động si tình của hai người vừa mới được kể ở trên nếu xảy ra ở Việt Nam, có lẽ hai đương sự sẽ không hề bị liên lụy đến pháp luật. Vì tôi còn nhớ hồi tôi ở Việt Nam, tôi được biết có một vài cô em gái của bạn tôi, mỗi lần nhận được thư bày tỏ tình yêu của người ta gửi đến cho các cô thì các cô mở thư ra đọc một cách thích thú và còn mang khoe những lá thư đó cho bạn bè cùng đọc, lấy làm hãnh diện là có nhiều kẻ yêu say đắm mình mà mình chẳng thèm để ý đến họ, hoặc còn khoe với bạn bè là tao có nhiều thằng cứ lẽo đẽo mỗi ngày đạp xe đạp theo sau xe tao về đến tận cửa nhà như những tên giữ an ninh cho tao, và mặc dù chẳng yêu thương gì người ta, nhưng vẫn nhận hoa, nhận quà gửi đến, rồi mang đi khoe với bạn bè để ra cái điều là ta xinh đẹp đến nỗi có nhiều kẻ phải si mê và tặng quà cho ta.
Ngược lại ở Hoa Kỳ, người ta luôn phải tôn trọng đời sống riêng tư của mỗi cá nhân, không ai có quyền dòm ngó hay xâm phạm đến đời tư của người khác, cho dù sự xâm phạm đó không hại gì nhau.
Để kết thúc, si tình là một trong những hiện tượng thường thấy xảy ra trong mọi thời đại và ở khắp mọi nơi trên hoàn cầu. Có phải vì con tim quá yêu một người mà trở thành si tình chăng? Vậy nếu cảm thấy tình yêu cứ mỗi ngày mỗi gia tăng mạnh mẽ ở trong tâm hồn, thì người si tình cần phải thận trọng những dự tính hành động của mình đối với người mình yêu, để tránh khỏi bị liên lụy đến pháp luật.