Có một ca khúc mở đầu “Đường vào Tình Yêu, có trăm lần Vui, nhưng có vạn lần Sầu” nói lên phần nào tâm trạng mối “tình buồn muôn thuở” của đôi trai gái trong trại tù, bị nhốt riêng biệt mỗi người một xà lim (nàng Stacy và chàng Rick), phạm tội buôn bán cần sa, ma túy, chờ ngày ra tòa lãnh án. Ôi, Chúa thương đã cho họ cơ hội yêu nhau qua lời âu yếm, tình tứ lả lướt, họ “yêu nhau ra riết qua lời nồng thắm mà… không bao giờ... không bao giờ biết mặt...!” Họ chỉ nghe được giọng nói, những lời yêu thương chân thành, cảm nhận hơi thở của nhau qua ống thoát nước của cầu tiêu…! một kiểu “phone” sáng tạo tưởng là nói cho vui, nhưng lại có thật 100%. Cái gì ở nơi khác không làm được, thế mà ở xứ Cờ Hoa dù ở trong tù vẫn có sáng tạo làm được tuốt luốt. A…lô! A…lô! “Toilet Phone” made in US đây...! xin mời các bạn chiêm ngưỡng…!
“Toilet phone” là tác phẩm do chính những tù nhân bị tù lâu ngày trong xà lim, tình cờ khám phá ra một hệ thống điện thoại miễn phí, nói chuyện qua ống thoát nước cầu tiêu...! giúp họ nói liên lạc chuyện trò với nhau từ xà lim (cell) này đến xà lim khác một cách dễ dàng thoải mái, tuy vậy nhưng rất mất vệ sinh, không đẹp mắt tý nào cả.
Trại giam này, tôi Phó Tế Nguyễn Mạnh San đảm trách nhiêm vụ Tuyên Úy Công Giáo nên may mắn được biết rõ ràng.
Trại giam có 13 từng lầu, mỗi từng chứa 170 người tù, mỗi xà lim nhốt 2 người và đôi khi có tới 3 người, mỗi xà lim đều có 1 cầu tiêu và 1 bồn rửa mặt. Nếu người bị nhốt ở xà lim lầu trên muốn nói chuyện với người ở xà lim lầu dưới, họ chỉ cần múc hết nước trong bồn cầu tiêu ra đem đổ vào bồn rửa mặt, rồi họ chồng tay xuống sàn nhà, chúi đầu thật sâu vào bồn cầu tiêu đã cạn hết nước, chổng đôi mông lên trời, rồi bắt đầu nói chuyện huyên thuyên đủ thứ. Họ đều nghe rất rõ, từng lời nói, từng hơi thở của nhau, y chang như đang dùng điện thoại bên ngoài. Chỉ có một điều bất tiện là trong lúc 2 người đang nói chuyện lỡ có người nào ở xà lim thuộc các tầng lầu bên trên cần giật nước đi cầu… thì câu chuyện bị gián đoạn tùy thuộc người bên trên sử dụng cầu tiêu lâu hay mau. Sau đó họ lại phải múc hết nước như đã làm ban đầu thì cuộc nói chuyện của 2 người lại được tiếp tục. Chính vì trở ngại này, họ thường thức khuya để trò chuyện, khoảng 2-3 giờ sáng mọi người đã ngủ hết, tránh khỏi bị gián đoạn. Hoạt cảnh chúi đầu vào cầu tiêu, chổng mông lên trời trông thật ngộ nghĩnh hiếm thấy trên đời, muốn biết có thật hay không, xin thử làm tù nhân nằm xà lim là sẽ biết ngay mà!
Liên tục phục vụ trên 7 năm tại trại giam này, tôi được thấy tận mắt hệ thống phát minh độc đáo “Toilet phone” đã tạo ra nhiều mối tình thật lãng mạn thơ mộng trong cuộc sống “nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại” này!.. Xin kể hầu các vị câu chuyện “Mùa Thu Lá Bay” lâm ly bi đát của 2 tù nhân nam, nữ: Chàng Rick và nàng Stacy. Thơ mộng lúc ban đầu và khổ sầu khi kết thúc.
TÌNH ĐẦU và cũng là TÌNH CUỐI
(Rick and Stacy, chứ không phải là Romeo and Juiliet)
Nàng Stacy là một góa phụ đã ngoài 38 tuổi đời, có 3 con, người con lớn nhất mới 12 tuổi, đứa nhỏ nhất 7 tuổi. Chị sinh ra trong một gia đình rất nghèo ở tỉnh nhỏ. Nhà có 8 anh chị em, chị là người lớn nhất, mới học tới lớp 10 thì cha mẹ gả chị cho người đàn ông đứng tuổi, khá giầu có ở tỉnh lân cận. Lấy chồng khi chị mới 16 tuổi, người chồng 40 tuổi. Họ không hề quen biết nhau trước đó. Chồng chị ham mê cờ bạc và rượu chè. Mỗi khi chồng chị đánh bài thua về nhà là ông rượu say bí tỷ, thường hay chửi mắng đánh đập chị thậm tệ cho nên ngay từ lúc đầu mới lấy nhau, chị chưa bao giờ cảm thấy thương yêu chồng. Mặc dù cuộc sống như trong hỏa ngục nhưng chị vì nghĩ đến các con, nghĩ tới phép đạo Công Giáo và cha mẹ còn cần phải tiếp tục nhờ vả vào tiền bạc chồng chị cung cấp hàng tháng nên chị đành ngậm bồ hòn không dám nghĩ tới chuyện ly dị. Chịu đựng lâu ngày, tâm hồn chị trở thàng chai đá, luôn luôn sẵn sàng chấp nhận tất cả mọi nghịch cảnh do chồng gây ra. Đúng vào ngày sinh nhật con gái út vừa tròn 2 tuổi, chồng chị uống rượu say khướt, một mình lái xe xẩy ra tai nạn, xe đâm xuyên qua thành cầu trên một con rạch và chồng chị bị chết ngay tại chỗ. Sau khi chồng chết chị ở vậy nuôi con với số tiền nhỏ còn lại của chồng. Ba năm sau tiền gần hết chị phải tìm cách kiếm tiền chi tiêu trong gia đình bằng nghề buôn bàn cần sa. Nhờ dịch vụ buôn bán bất hợp pháp này, trong vòng gần 2 năm chị đã có 1 cuộc sống mới, vật chất đầy đủ, tiền bạc sung túc gấp mấy lần cuộc sống khi chồng còn sống, trông chị trẻ đẹp hẳn ra, cứ như thiếu nữ đang Xuân, chưa tới 30 tuổi, giọng nói trở nên thánh thót, truyền cảm, hồn nhiên như nữ tài tử Julie Andrews. Đi đêm cho lắm có ngày gặp ma…! Đúng như vậy chị đã gặp ma. Một khách hàng của chị bị cảnh sát bắt trong lúc đang cất giữ một số cần sa khá nhiều, đương sự khai là đã mua của chị, liền sau đó vài giờ chị bị bắt giam chờ ngày ra tòa về tội buôn bán cần sa bất hợp pháp.
Chàng Rick sống độc thân, 28 tuổi bị bắt vì trong xe của anh ta cất giấu một số cần sa trị giá trên 500 ngàn Mỹ kim. Rich có giọng nói trầm ấm rất quyến rũ, đẹp trai, khi mới nhìn thoáng qua nhiều người cứ nhầm tưởng là tài tử James Dean. Rick hát rất hay, thường chơi piano, keyboard, cho một ban nhạc nơi anh ở. Anh là con trai duy nhất, cha mẹ anh đã ly dị nhau từ khi anh mới 2 tuổi, anh sống với Mẹ cho tới năm lên 6, mẹ anh tái giá với người đàn ông đứng tuổi, đã có nhiều lần ly dị. Vợ ông ta là bạn học cũ cùng trường với Mẹ anh khi hai người còn ở bậc trung học. Mẹ anh không có con với người chồng này.
Đến năm Rick 18 tuổi có dịp gặp lại người cha ruột, anh về ở chung với Cha được 6 tháng thì Cha anh bị bắt về tội quá ghen giết vợ, chủ mưu trong việc thuê mướn người tình cũ của vợ để giết vợ mình. Tội trạng xét xử kéo dài gần 2 năm sau cha anh bị Tòa Thượng thẩm tuyên án tử hình. Cha anh xin kháng cáo, luật sư của cha anh đệ nạp lên Tòa án Tối cao Pháp viện của Tiểu Bang xin đổi bản án tử hình thành bản án chung thân khổ sai, nhưng chưa có kết quả. Ngày anh bị bắt giam, cha anh đã ở trong tù gần 10 năm.
Hầu hết những người đã từng nằm ấp tại trại giam (Jail), nơi tôi đang phục vụ trong nhiệm vụ Tuyên Úy Công Giáo tại đây, họ đều biết rõ do tù nhân chuyền cho nhau cách sử dụng hệ thống nói chuyện qua ống thoát nước cầu tiêu ở trong các xà lim (Cells) như đang nói chuyện điện thoại miễn phí, do chính những tù nhân bị nhốt lâu ngày khám phá ra. Tuy mất vệ sinh nhưng lại hữu dụng thích ứng cho những tù nhân bị nhốt lâu ngày một mình trong xà lim, không có thân nhân thăm viếng, giúp họ vơi đi phần nào tủi phận cô đơn, khi họ được mở bầu tâm sự với tù nhân khác qua loại điện thoại đặc biệt này.
Chị Stacy, anh Rick đều bị nhốt riêng biệt mỗi người một xà lim, không ai được phép trò chuyện hoặc thăm viếng ngoại trừ vị Luật Sư của họ nếu có và các vị Tuyên Úy đang phục vụ tại đây vì 2 người bị tình nghi là nhân vật quan trọng nằm trong tổ chức buôn bán cần sa, ma túy thuộc đường giây liên bang, chính quyền cần điều tra theo dõi, triệt để khai thác mọi tin tức qua lời khai của mọi người.
Chị Stacy bị bắt giam vào đây được 1 tháng thì anh Rick bị bắt, hai người chưa hề quen biết nhau, nằm trong đường giây buôn bán cần sa khác nhau. Chị Stacy được nhốt trong xà lim thuộc tầng lầu 4 (dành cho phái Nữ), anh Rick bị nhốt xà lim tầng lầu 5. Cả hai người đều là tín đồ Thiên Chúa Giáo. Ngày đầu bị giam họ đều nạp giấy yêu cầu (Request Slip) xin được gặp Tuyên Úy Công Giáo (Catholic Chaplain) do đó tôi đã vào thăm họ ngay khi nhận được giấy yêu cầu này, và cứ cách độ 2 tuần lại vào thăm tiếp tục rao giảng Tin mừng (Preaching Gospel) cho họ nghe, và sau đó cho họ rước Mình Thánh Chúa (Giving Holy Communion), an ủi tinh thần cho họ (Spiritual counselings).
Có lẽ ý Chúa muốn ban phúc cho hai kẻ cô đơn đang bị giam cầm này. Được quen nhau qua tiếng nói của nhau, nhưng sẽ không bao giờ được thấy mặt nhau, nên xà lim của anh Rick nằm dọc thẳng đứng ngay trên đầu xà lim của chị Stacy. Vì chỉ có những xà lim nằm dọc theo hàng thẳng đứng trên đầu nhau từ lầu trên xuống tầng lầu dưới mới có thể nói chuyện được với nhau qua hệ thống thoát nước cầu tiêu. Còn những xà lim nằm theo hàng ngang cùng từng lầu hay khác từng lầu thì không có cách nào để nói chuyện với nhau được.
Một hôm chị Stacy được phép ra khỏi xà lim để xem TV chung với chị em tù ở những xà lim khác tại khu vực giải trí nằm trong từng lầu 4 (mỗi từng lầu đều có 1 khu giải trí chung), tình cờ chị được một tù nhân ở xà lim kế cận, kể lại cho chị nghe cách thức tìm bạn trai qua hệ thống thoát nước cầu tiêu, đồng thời ngày hôm đó tại lầu 5, anh Rick cũng được thả ra coi TV và cũng được một tù nhân cùng tầng lầu kể lại cho anh nghe cách thức tìm bạn gái ở lầu 4 qua hệ thống thoát nước cầu tiêu. Thế là ngày hôm ấy, hai người chưa hề biết mặt nhau, không cả hẹn hò, họ linh cảm thử thời vận thức khuya chờ tới 2 giờ sáng múc hết nước trong cầu tiêu để tìm bạn tâm sự cho bớt nỗi cô đơn mà từ 2 tháng nay bị biệt giam trong xà lim 24/24 giờ, ngoài 4 lần được nói chuyện với tôi là Tuyên úy trại tù, không còn được phép gặp ai cả để hàn huyên tâm sự.
Gần 2 giờ sáng, tự nhiên anh Rick ở từng trên bắt đầu múc nước cầu tiêu đổ vào bồn rửa mặt thì ở tầng dưới chị Stacy cũng đang làm như vậy. Độ 2-3 phút sau bồn cầu tiêu khô cạn hết nước, họ bắt đầu chúi đầu chổng mông hỏi chuyện nhau. Tôi chợt nghĩ, đây là ý Chúa muốn cho họ tâm sự riêng tư đỡ khổ. Trong lúc này xà lim ở lầu dưới của chị Stacy (tầng 3), cũng như xà lim nằm bên trên của anh Rick (tầng 6) không có người múc nước ra khỏi bồn cầu tiêu để nói chuyện. Nếu hai bồn cầu tiêu này cũng có người múc cạn nước, chắc chắn câu chuyện tâm sự của Rick – Stacy sẽ là 4 người nói chuyện với nhau…chứ không còn là hai người nữa. Cứ như thế liên tục hằng đêm, Rick – Stacy say sưa nói chuyện tâm tình, yêu đương trao cho nhau những lời nồng thắm nhất từ trong tim của họ thốt ra nóng hổi suốt 4 tiếng đồng hồ không biết mệt, họ quên hết cảnh bị giam cầm, cô đơn, mặc dù 2 người phải ở trong tư thế 2 tay chống sàn nhà, đầu chui sâu vào bồn cầu tiêu để nói cho bên kia nghe rõ, chổng mông lên trời, ngửi mùi đặc sản nhà tù hiếm có này. Tình yêu số một của 2 người trao cho nhau bằng những lời ngọt ngào chân thành từ khuya cho tới sáng tinh sương, mới tạm ngừng đi ngủ.
Mỗi lần tôi vào thăm, họ đều nhờ tôi đem “nụ hôn nóng bỏng” (burning kiss) của chị Stacy và “nụ hôn bất diệt” (eternal-loving kiss) của anh Rick, gửi cho nhau. Có lần tôi đến thăm chị Stacy, chị hỏi tôi: Xin thầy Sáu (Deacon) cho con biết anh Rick trông như thế nào? (how does he look like?) Như Thầy đã biết kể từ ngày chúng con biết cách nói chuyện kiểu “Toilet phone”, chúng con đã yêu nhau bằng cả tâm hồn lẫn con tim nhưng chúng con chưa bao giờ được phép thấy mặt nhau. Con tò mò muốn xin Thầy cho biết, xem anh ấy trông như thế nào? Tôi hiểu ý chị, liền trả lời vắn tắt cho chị hay, anh ta trông giống tài tử James Dean.
Vừa nghe xong, chị liền qùy gối chắp tay cúi đầu thưa: “Lạy Chúa, con xin hết lòng cảm tạ ơn Chúa đã ban cho con một người yêu lý tưởng mà con hằng mơ ước từ thuở con mới biết yêu”. Rồi cách đó không lâu, khi tôi đến thăm anh Rick, anh cũng hỏi tôi về chị Stacy: Xin thầy Sáu cho con biết về nàng Stacy, người con yêu có đẹp không? (My darling Stacy, is she beautiful?) Tôi cho anh biết nàng giống tài tử Julie Andrews có giọng hát thánh thót như thiên thần, (bốc thơm giả tạo giúp người thỏa mãn đỡ khổ, tuy mang tội lừa dối, nhưng xin Chúa tha tội). Nghe tôi nói xong, anh Rick liền qùy gối, chắp tay cúi đầu thưa: “Lạy Chúa, con tạ ơn Ngài đã cho con một món quà vô giá, đó là nàng tiên Stacy trên trần gian, người mà con thề hứa yêu nàng suốt đời”.
Cuộc tình toilet phone “RICK and STACY” nghe lời mà không thấy mặt vẫn êm đềm trôi theo thời gian được gần 4 tháng, tôi nhận được giấy yêu cầu của hai người xin gặp tôi gấp. Tôi liền vào gặp chị Stacy, chị ngỏ ý yêu cầu tôi làm phép cưới cho chị và anh Rick ngay trong trại giam này càng sớm càng tốt. Tôi nhận lời và giải thích cho chị biết là vấn đề làm phép cưới cho tù nhân ở trong tù, về phần đời không có gì khó khăn cả, tôi có thể xin phép vị Quản Đốc trại tù cho phép tôi làm, còn về phần đạo, chị không vướng mắc điều gì vì chồng chị đã qua đời, phần anh Rick từ trước tới nay vẫn sống độc thân.
Tuy nhiên hoàn cảnh anh chị yêu nhau nằm trong một trường hợp ngoại lệ vì hai người chưa hề thấy mặt nhau, còn một điều quan trọng nữa là ngay sau khi hai người đón nhận nghi thức hôn phối xong, anh chị phải xa cách nhau ngay, mỗi người mỗi ngả, cho tới ngày mãn hạn tù, hai ngươi mới có quyền chung sống với nhau, mà ngày mãn hạn tù có thể là 10, 20, hay 30 năm sau. Vì thế trước khi cử hành nghi thức hôn phối, tôi cần phải tham khảo với một vị Linh mục chuyên về Giáo luật hôn nhân, sau đó tôi còn phải tìm kiếm tài liệu, nghiên cứu thêm để soạn thảo chương trình đặc biệt giảng dậy, hướng dẫn anh chị trong cuộc sống hôn nhân ngoại lệ và hy hữu như thế này. Sau đó tôi gặp anh Rick, cả hai người đều vui vẻ bằng lòng chờ đợi cho tới khi học xong chương trình dự bị hôn nhân do tôi hướng dẫn, lúc đó tôi sẽ làm phép hôn phối cho họ.
Bất ngờ nghe cô thư ký ở văn phòng Tuyên Úy trại giam báo cho tôi biết là đêm hôm qua anh Rick đã thắt cổ tự tử chết rồi, tôi choáng váng mặt mày, như bị sét đánh ngang đầu, rơm rớm nước mắt quanh tròng, buồn thương cho một kiếp người tội lỗi. Trước khi đi thăm xác anh Rick, tôi liền vào trại gặp chị Stacy để báo tin buồn này, nhưng chị đã biết rồi, chắc suốt đêm qua chị đã khóc rất nhiều, hai mắt xưng húp. Khi gặp tôi chị không còn nước mắt để khóc nữa. Chị tỏ ra rất bình tĩnh cầm chuỗi tràng hạt đặt cây Thánh giá trong lòng bàn tay, chị dâng cao, cúi đầu trướcThánh Giá và kính cẩn nói: “Trước tiên con xin cảm tạ đặc ân Chúa đã ban cho con một người yêu lý tưởng là anh RICK, Chúa đã cho con sống hạnh phúc với anh ấy liên tục nhiều đêm, con được nghe tiếng nói nồng ấm, tràn đầy tình yêu thương chân thành, nghe thấy từng hơi thở ấm áp, với giọng hát ngọt ngào cùng tiếng đập thổn thức từ trong tim của RICK đã dành cho con. Tất cả những điều trân qúy này, kể từ nay con không còn được hưởng thụ nữa, nhưng con thề nguyện luôn luôn ấp ủ trong tim của con, ghi nhớ mãi trong hồn con cho tới ngày con vĩnh biệt cõi đời này. Tới lúc đó xin Chúa thương xót cho phép con được gặp lại người con YÊU đã được Chúa thương gọi về với Chúa trước con.”
Chị Stacy lãnh án 15 năm tù ở, nếu chị không vi phạm kỷ luật suốt thời gian ở tù, thì sau 7 năm rưỡi chị sẽ được thả về sống tại ngoại hầu tra (Parolee on probation) cho đến khi hết án tù 15 năm. Ước vọng của chị là ngay sau khi được thả về nhà, chị đi tìm mộ chôn anh RICK để đặt một đóa hoa tươi mầu trắng, tượng trưng cho mối tình đâu trong trắng bị dang dở (tình chỉ đẹp khi còn dang dở) và chị đặt một nụ HÔN THỀ HỨA (Promissing kiss) của chị lên nấm mồ cô quạnh của anh RICK. Tôi hỏi chị tại sao chị gọi là NỤ HÔN THỀ HỨA? Chị trả lời rằng: “Chắc Thầy còn nhớ khi Rick còn sống, con vẫn nhờ Thầy gửi Nụ Hôn nồng cháy (burning kiss) của con đến anh ấy, nhưng giờ phút này anh đã không còn và chính con sẽ đích thân hôn lên mộ anh để thề hứa rằng con sẽ giữ lòng chung thủy với anh ấy suốt quãng đời còn lại của con. Tình của con vời anh Rick là: Mối TÌNH ĐẦU cũng là Mối TÌNH CUỐI…! Điều ước vọng sau chót của con là khi chết, thân xác con được chôn cạnh mộ của Rick (đồi thông hai mộ) lúc sống không được gần nhau, khi chết phải cầu sao cho được nằm cạnh nhau”.
Trong cuộc sống, chúng ta nhận thấy qua câu chuyện tình “Toilet Phone” tình yêu chân thật không nhất thiết phải gặp mặt nhau, phải vai kề vai, tay trong tay dung dăng dung dẻ mới là hạnh phúc mà chỉ cần quen nhau qua tiếng nói tâm tình trong bồn cầu tiêu, dù không thấy mặt nhau như RICK – STACY, cũng đã thấy cả một bầu trời thơ mộng hạnh phúc lắm rồi. Tình yêu là tất cả, tình yêu chấp nhận đau khổ, tối tăm, mùi vị thơm hay không, hạnh phúc sẽ có trong muôn thuở…! Phải không quý bạn tâm tình?