Chân Phước Angeline là người sáng lập cộng đoàn nữ tu Phanxicô đầu tiên, nếu không kể dòng Thánh Clara Khó Nghèo.
Angeline là con của Công Tước xứ Marsciano. Khi 12 tuổi, người đã mồ côi mẹ. Ba năm sau, thiếu nữ này thề giữ mình đồng trinh trọn đời. Tuy nhiên, cùng năm ấy, người vâng lời cha mà kết hôn với Công Tước xứ Civitella. Chồng người đồng ý tôn trọng lời thề của người.
Khi ông chồng từ trần vào hai năm sau, Angeline gia nhập dòng Phanxicô Thế Tục và cùng với các phụ nữ khác, người tận tụy trong việc chăm sóc người đau yếu, người nghèo, người goá phụ và trẻ mồ côi. Khi cộng đoàn của Angeline thu hút nhiều phụ nữ trẻ tuổi khác, thì một số người đã lên án người về tội phá hoại ơn gọi gia đình. Truyền thuyết kể rằng, khi phải trình diện vua xứ Naples để trả lời về sự cáo buộc ấy, người lấy chiếc áo khoác đang mặc mà bọc lấy mớ than cháy nóng. Khi người tuyên bố là mình vô tội và để chứng minh điều ấy, người mở áo khoác ra cho thấy mớ than nóng bỏng kia không gây thiệt hại gì cho người, và nhà vua đã bỏ qua vụ kiện.
Sau này Angeline và đồng bạn đã đến Foligno, là nơi cộng đoàn Dòng Ba của người được đức giáo hoàng chấp thuận vào năm 1397. Sau đó không lâu, người đã thành lập 15 cộng đoàn tương tự cho các phụ nữ ở các thành phố trong nước Ý.
Angeline từ trần ngày 14 tháng Bảy 1435 và được phong chân phước năm 1825.
Các linh mục và tu sĩ nam nữ không thể là dấu chỉ của tình yêu Thiên Chúa, nếu họ coi thường ơn gọi gia đình. Chân Phước Angeline tôn trọng hôn nhân nhưng cảm thấy được mời gọi theo một đường lối khác để sống Phúc Âm. Sự lựa chọn của người là hy sinh đời sống trong một phương cách độc đáo.