Trăng có ngủ đâu
Trăng thức dõi nhiệm mầu hồng phúc bình an
Là tôi trung tận miền khai thiên lập điạ
Tuổi của trăng tuổi tròn trịa ngày ân tứ
Đêm thưa hỏi, thơ Trăng tự sự giãi bày!
Trăng soi Nguyên Tổ
Sáng đức Ađam vằng vặc Mẹ Evà
Thuở tình yêu nguyên vẹn ngân nga thánh thiện
Ánh sáng diệu mơ chiếu bầu đêm vương miện
Tưởng phước hạnh vô ngần bền đến thiên thu!
Trăng bỗng thâm u
Lúc Ánh Sáng bàn tay loài người từ chối
Đức Phục vâng lụy quyền tự do chọn lối
Nguyệt thiện minh nằm ngoài vũ hội bóng tối
Xa cách Thiên Nhan đường cám dỗ tội đồ!
Trăng soi đức hạnh
Ánh chiếu vàng đang rọi Bờ Tim Thương Xót
Hy vọng còn! Lòng Trăng đắng đót dõi đưa
Dẫn thuyền ta về bến Chúa xưa sa mạc
Cát hạt ngô nghê, bảo trọng một Linh hồn.
Bản ngã hay mộng mị
Trong tôi, trong anh, trong chị
Một lối đi, vạn lối đi, có gì là thần bí
Đã xương vóc sao cần thêm lí trí
Những nghĩ suy chỉ phát huy lúc bóng đời tàn luỵ
Hỏi vì sao, tự lúc nào, Chúa trao tôi quyền tự do ứng thí?
Bản ngã có bỉ ổi?
Tự tôn, hiên ngang, phách lối
Thái độ này, ứng xử kia, liên hệ gì lỗi tội
Bừng nở ánh sáng! Dập vùi bóng tối
Phạm đến Đức Tin Yêu tôi trở thành kẻ phản bội
Hỏi vì sao, tự lúc nào, lương tâm tôi thô hơn đá khối?
Bản ngã, quyền chọn lựa
Dừng chân hay tiến về Đất Hứa
Chọn mồ côi, chọn gia đình, một điểm tựa
Nhận Chúa là Cha chăm con từng đứa
Con đường kiêu căng chỉ khiến tôi ngã ngựa
Hỏi vì sao, đến lúc này, trí tri tôi nát vữa?
Bãn ngã Ngài tạo dựng
Ơn Thánh Thần xốc đôi chân đứng
Ngài thánh hoá, đổ tràn trề Ơn Linh Hứng
Mời gọi tôi sống trọn đời nhân chứng
Phản chiếu tình yêu trong cách riêng kiên vững
Biết vì sao, vì sao nào, Mặt Trời luôn bừng lựng!
Son phấn buồn
Em làm ngơ son phấn
Dáng da vàng mắt màu nắng mênh mang
Bờ mi sáng mây vừa tan ánh sáng
Tuổi của em trẻ trung lắm Xuân vàng.
Son phấn buồn
Chẳng làm nên Xuân sáng
Dáng nữ nhi ngời sắc trắng thanh cao
Bờ môi em hồng đào không che đậy
Nụ mẫu tâm sẽ nở đoá mẹ hiền.
Son phấn buồn
Nàng chỉ thích an nhiên
Sáng nét ngài chân mây viền hồng hạc
Cất cánh bay dâng hồn nhạc thánh hiến
Đôi mắt nàng ngước hiện diện ngưỡng chiêm.
Son phấn buồn
Ngoài nỗi niềm thục nữ
Lánh hí trường chẳng tư lự phồn hoa
Tựa thạch thảo mỗi ngày bước chân qua
Con phố nhỏ vẫn mặn mà má thắm!
Son phấn buồn
Chết cùng bao ảo ảnh
Nét thiện mỹ có phản ánh bao giờ
Nết đẹp tâm hồn luôn toả sáng ước mơ
Em duyên sắc là nàng thơ yêu dấu.
Bò qua tường rào có mấy chùm bông
Bàn tay không mắt bám chặt ánh hồng
Ngào thinh không ấm sắc cảm mùa trông
Sự sống chan hoà phủ khắp mênh mông.
Bên kia tường rào mắt ai náo nức
Hình bóng yêu thương rạo rực tâm nồng
Cánh chim tự do mở toang lồng ngực
Ánh sáng thiên thanh nhiệt thành tri thức.
Chẳng rào cản nào ngăn được bước chân
Ra đi khai phá những tầng lịch sử
Tận thuở xa xưa cát cứ bản năng
Gởi đến ngày nay cánh bằng độ lượng.
Mắt chàng chiến sỹ thẳng hướng giang sơn
Cánh đồng Đức tin bảo vệ can trường
Chiến hào yêu thương vấn vương người thế
Cái chết hy sinh đặt để tim mình.
Nghĩa trang vắng lặng, mây nghiêng bóng
Người đến thăm người lóng ngóng trông
Lời chào tâm nguyện lòng khe khẽ
Mặt đất ủ tình đã cuối Đông.
Là phía bên kia, rất xa rồi
Nửa vòng trái đất bước chân tôi
Người xưa thoáng hiện cười đôi mắt
Ngày ấy bây giờ gió thổi trôi.
Thân xác nằm đây có chia phôi
Hồn linh đã thoát đợi ngày hồi
Nắm đất sâu kia nuôi cỏ ấu
Ngọn gió trên này cứ chẳng thôi.
Qùy bên nấm mộ cắn bờ môi
Gối chạm hoa gai chút bồi hồi
Khẽ gọi "người ơi, người yêu dấu!"
Vang bóng người về Cõi Tinh Khôi.
Đêm đen...
...chừng như vừa sập xuống cõi trần
Nửa địa cầu nối vòng ru ngân ánh sáng
Ta trôi vào bóng tối chạng vạng hồng hoang
Mọi vật hiện hữu cũng ẩn tàng thoát thực.
Đêm đen...
...lột bỏ mọi xiêm y trang sức
Tâm trí soi đèn con người bật ý thức
Chút sáng nhờ trắng mờ đang chực tắt hắn
Đôi mắt khép lại tìm tươi tắn linh hồn.
Đêm đen...
...trả tự do trí khôn phận người
Quyền chọn lựa vỏn vẹn một đời rất ngắn
Giá trị thế tục hay giá trị Vĩnh hằng
Giá trị nào bởi Hồng ân thiên thánh!
Đêm đen...
...Bê-lem Thiên Chúa yêu phẩm hạnh
Nếp sống thanh bần huyền nhiệm lánh phồn hoa
Cửa ngõ Nước Trời rộng tay đón em nhỏ
Trọn đời dâng! Vâng chọn Thiên Ý giao hoà.
Chiều...
... đang dần buông
Ai âm trầm
Ai háo hức?
Trời vẫn lao công dát viền vàng rừng xa
Mây vẫn tha hương soi tìm một mái nhà
Giờ này nghỉ ngơi bên ly cà phê đá
Tâm thức tình người có khác lạ ngoài kia
Mà cô độc, mà ngẫm nghĩ chia xa thế!
Hồn...
...là linh hồn
Có xác thể
Cùng hiện hữu
Tấm thân mệt nhoài, tâm tư cũng ủ hoài
Cảm thức lạ lùng: ánh dương chiều nhạt phai
Muốn bừng tỉnh hay ru ngủ cùng ánh mai
Không gian này vần đổi thiên thai đến sớm
Còn chút nữa ban ngày là chớm chạm đêm.
Ngài...
...có ở đây
Cạnh bên con
Chung hơi thở?
Thiêng liêng phủ tràn nhịp tim đã dịu êm
Thời khắc này kết chuỗi vòng trên định mệnh
Tay Ngài quan phòng, con vâng lệnh Đức Vua
Trái đất có qua đi bao mùa dời đổi
Lời Tình Yêu, Ngài sống động mãi trong con.
Trời trong thăm thắm mấy tầng trong
Lối ngõ thênh thang một cửa lòng
Vũ trụ cao xanh tròn vũ trụ
Khuôn trăng mọng chín ửng tim hồng
Bàn tay năm ngón bé thon thon
Đặt giữa lòng Cha mắt rõ tròn
Ấm áp Thiên duyên tình Phụ tử
Trần gian gió lộng cánh chim non
Xuôi đường vạn dặm học Ngôi Lời
Thần Khí hao gầy Ngài thổi hơi
Cõi đất mênh mang hoa cỏ lạ
Chúa Cha tạo dựng cả trong ngoài
Rộn ràng nắng mới lớn từng ngày
Đón lấy tình yêu nắm chặt tay
Thiên Chúa trao duyên Trời nhiệm lạ
Em vào cõi phúc cánh trắng bay.
Cây đã chết...
Lớp vỏ bọc mảnh da ngoài đã mất
Một đời cây, một sự thật chói loá
Hoá thiên thu vào bức họa thần kỳ
Xương xác bàng bạc đến thì khai phá.
Những tầng lá...
Vào độ xum xuê lẫm lạ sắc xanh
Lúc nảy lộc màu non thanh khiết lắm
Sáng chân trời cho mắt thắm mênh mang
Khơi lòng diệu vợi sang ngang tình nắng.
Biển nước vắng...
Cây ngã đổ nằm lắng lặng xác thân
Mưa thời gian tắm gội thật ân cần
Càng tinh trắng càng thêm phần phẩm hạnh
Như chính mình được sống thánh canh tân.
Ướp xác thân...
Để linh hồn vào Xuân phân mùa mới
Cái chết địa đàng thốt lời ca ngợi
Chúc tụng Ngài Đấng quảng lượng tinh khôi
Trần gian đẹp được làm nôi sự sống!
Đặt để thời gian trong lòng bàn tay
Được bay đi vào lòng trời tín thác
Mây bạc lãng đãng man mác bầu mây
Ở đây rồi , thế giới của thực chân
Nguồn ân hồng cho xác thân nuôi dưỡng.
Gió chạm môi, mắt giăng sương quy hướng
Bất tận nền trời tinh sa định lượng
Một cho anh, một cho em hình tướng
Ta ở ngay đây cần tưởng tượng mà chi
Thế giới chúng mình bước đi khai phá.
Thời gian, ơn "như không" lạ lùng lắm
Là ngân qũy giá trị một đời người
Không để "ra không" Lòng Trời độ lượng
Hiện hữu hôm nay, vĩnh cửu ngày sau
Đàn con xum vầy hạnh phúc bên Cha.
Mỗi hơi thở
Mỗi chuyển động trong ta
Thỏa tự do bước trưởng thành tu đức
Phẩm giá phàm nhân chạm mức thánh thiêng
Của Linh hồn túc trực miền thân xác
Hơi thở tắt là bắt đầu đời mới.
Bạn đến Sài Gòn
Cảm nhận gì nơi con người vạn nẻo
Biết mấy dòng xuôi bao phương chằng chéo
Có kịp chào nhau mắt lạ mắt quen
Cứ thế vụt qua khoảnh khắc vai chen!
Bạn về Sài Gòn
Có ra đường dọc bờ Kênh Nhiêu Lộc
Hàng cây tán rợp nước mộc mạc trôi
Đàn cá biết bơi quẫy đuôi động đậy
Đã bao năm rồi có mấy đổi thay?
Bầu mây Sài Gòn
Dường như vẫn thế mắt ngây dìu dịu
Ai biết ai không kĩu kịt hàng rong
Thầm lặng ve chai nỗi đời đọng lắng
Nếp áo văn phòng bung trắng bờ khuy.
Dọc ngang Sài Gòn
Chảy bất tận những dòng xe đan hướng
Dệt những cung đường nhìn nhượng nối đuôi
Đi đâu về đâu làm gì ai biết
Quán xá lề chen bảng hiệu nhấp nhô.
Trí nhớ Sài Gòn
Tôi về thăm sống động hồn cầu nguyện
Góc riêng tôi tâm quyến luyến Lòng Trời
Những ngôi Thánh đường luôn khơi hy vọng
Cây Thánh Giá còn đổ bóng thời gian.
Nơi đây rừng sớm nghiêng mình
Môi hôn chạm mắt biển xinh
Ngắt nụ gió trao đoá tình
Đấng Càn Khôn sao hào phóng!
Từ trùng khơi vọng khúc mời
Con người khát khao hiệp ái
Hỏi: Rừng ơi! Chàng bao tuổi
Mà sớm kết duyên biển trắng!
Biển xao lòng! Rừng lặng thinh
Tôi hồn nhiên căng lồng ngực
Đón hơi thở khí lực Trời
Hồn bay chơi vơi hạnh phúc!
Vượt đỉnh non...xuống đáy sâu
Muôn trùng bầu trời đức ái
Cõi đức hạnh của phàm nhân
Có hình bóng một Người Cha.
Thế giới ban mai tinh mơ vừa hé mở
Hiệu lệnh vọng xa tiếng gà vỡ không trung
Sương đêm say, ngủ vắt vẻo giữa muôn trùng
Chuỗi nhấp nhô kia, đồi từng đồi đất nở.
Thế giới thở trong âm thầm vào ngày mới
Vũ trụ lướt đi lòng khấp khởi diệu kỳ
Hoa Mặt Trời ửng rạng, khoe cánh Xuân thì
Rong ruổi trọn ngày đàng lối Chúa bước đi.
Thế giới nhiệm Ý, bao nghi nan bật dậy
Ân thiêng vô hình đức Trông cậy kiên trung
Hoa Lao công nở, bởi dạ lòng Sáng thế
Như mãi vàng ươm vinh danh Ngài, Thượng Đế.
Thế giới tắt hoàng hôn khép lòng Thờ phượng
Ấm áp lửa Đức tin màn tối sắp buông
Trực diện Tâm Ngài, nở hồng lời thi nguyện.
Em cất đi đâu đôi mắt
Vầng trán chiều sớm đăm chiêu trầm mặc
Mười tuổi thiếu đã ngậm lòng sâu ngăn ngắt
Nỗi tự tình trải mọi lối em đi.
Biển ôm bờ dài hai chân đứng
Rưng rức nhủ lòng nước triệu năm làm chứng
Bé bé con con hồn ngậm cát chiều vàng
Mắt tư lự lắng tiếng đời giận dỗi ầm vang
Ai chặn được những trái ngang
Nổi sóng ngầm vỗ thân vào trưởng thượng!
Này thôi nhé
Sóng hãy thôi ồn ào nghịch phá
Mẹ Thái Bình lại trăn trở dạ mang
Người ăn xin trần truồng thoi thóp cát (*)
Thân nhạt nhoà xam xám nước bờ lan.
Không thể hỏi
Những chiếc xe bóng nhoáng
Càng chẳng thể câu trả lời bên mâm bia chếch choáng
Cũng con người
Mà giọng cười khiến ồn ào loảng xoảng
Gốc bàng kia hoảng hốt giấc bé thơ.
Năm ấy
Em có một chỗ đứng nguyện đường (**)
Ngập gió biển
Ngập lời kinh an ủi
Thiên Chúa em kính yêu ngự lòng em mỗi sớm
Rồi cùng em rong ruổi trọn ngày đàng
Biển với em được lớn lên năm tháng
Rất nhịp nhàng chia từng nỗi trầm tư.
Đó những ngày
Lớp học cùng thau bánh
Em mau mắn vì có mẹ luôn trao em quãng gánh
Bổn phận chu toàn
Chiều về lại được quỳ bên điện thánh
Em ngờ ngợ ngắm nhìn Giêsu chết dang tay cứu cánh
Cậu bé giúp lễ cố học tìm phẩm hạnh
Lối hy sinh lối rẽ hiến mình ngoài đời kia khôn sánh.
Chiều mỗi chiều mây mắt vẫn dọc ngang
Sóng ngoài xa vẫn lớp lớp xếp hàng
Ta vào lớp học Giêsu yêu mến
Trời mênh mang
Gọi đất tiếng vang vang.
Lặng trí lòng, lắng âm hưởng trời cao
Đang réo rắc từ thuở nào vọng tới
Kết chuỗi thanh âm vời vợi ngàn xưa
Bản giao hưởng cho nắng mưa hôn phối.
Bầu vũ trụ như buồng phổi đơm hoa
Tràn sinh khí buổi giao hoà thấm đẫm
Sự thông hiểu như đất ngấm bao dung
Đời độ lượng cho trùng phùng cảm thức.
Từ vực sâu người ngước trông cảm tạ
Ơn thống hối bởi nhiệm lạ xót thương
Đang biến đổi cho kiện cường thánh khí
Mầm canh tân sức cương nghị vững vàng.
Sóng nước dòng đời xô đẩy hợp tan
Cuộc phân định chính bản thân thực hiện
Bảy Ơn thiêng giúp khai triển bước đi
Trong chương trình thiên di về Núi Chúa.
Vũ trụ chìm sâu
Người gọi người xa lạ
Chẳng biết người là ai cứ muốn chạm người
Là một vì tinh tú hay đốm sáng biển khơi
Xin để lại cho nhau một "Lời Hằng Sống".
Thanh âm tình đầu
Khiến bờ tim xáo động
Tiếng chân thành như yêu đã ngàn xưa
Lòng tự hỏi sao tình chưa nên trọn
Triền sương giăng mở cửa đón người đi.
Hành tinh anh
Hành tinh chị
Hành tinh mỗi chúng ta xao xuyến cửa bờ mi
Muốn trao nhau vốc nước múc từ biển xanh
Con tim hành trình rừng mắt bao quanh.
Thiên Chúa gọi ta
Ta gọi nhau nhé!
Mách nước cho nhau Ơn Chúa Thánh Thần
Được sung mãn khối tình thân vời vợi.
Vạn vật quanh đây, vũ trụ xa kia
Nhập hình với bóng chẳng thể xa lìa
Bàn tay Con Tạo vẫn chìa tay với
Muốn chạm con người bước tới văn minh.
Văn minh đó chút ánh quang sớm tắt
Ngọn lửa lòng tâm son sắt vượt khơi
Sức sống thật luôn gọi mời sống thật
Kín múc sâu nỗi riêng tư rất kín.
Vòm trời đất khiến ai lòng bịn rịn
Mảnh hồn ai đang chín giữa hừng đông
Cuộc dâng hiến vẫn mông lung bờ bến
Con mắt lòng khai tịnh đến diệu chân.
Hồn thiêng vũ trụ có không muôn cõi
Khiến xuyến xao tình ai mỗi khắc giờ
Thưởng ngoạn ánh sáng vừa thắp trong mơ
Được chạm minh nhiên bất ngờ nhiệm lạ.
Sáng nay bình minh ngỡ ngàng ngày mới
Rực ánh kim quang thốt lời ca ngợi
Thiên Chúa con yêu vời vợi bẩu trời
Ngài luôn tỏ tình, dấu chân bước tới.
Bước tới bước tới nhập cuộc khởi đầu
Tay với tay với chạm dấu yêu thương
Mỗi một ngày thường trường học canh tân
Cốt cách bản thân trưởng thành từng phút.
Giây phút mặt trời bật lên nắng mới
Lúc lòng giá Đông dậy khơi lửa ấm
Tôi cảm Chúa tôi, Tình Ngài thấm đẫm
Trái Tim Quan Phòng! Ngậm nghe gió hát.
Bắt đầu bắt đầu mới trong ánh mắt
Khởi đầu khởi đầu bát ngát đồng hoang
Chính Chúa Thánh Thần bước chân dọc ngang
Ngài kim chỉ nam mở đường định hướng.
Vạn lý trường đời rèn tâm trưởng thượng
Vạn lẽ cảm thông đồng loại hướng Thiên
Hướng Chúa ta đi đến Cõi Đời Đời
Mỗi ngày bước vào Hồng ân tươi mới.
Chính cái Ác...
...Nó vẫn đang tìm lẩn trốn trong ta
Tâm ích kỷ đã manh nha từ sớm
Mầm "cỏ lùng" như vừa chớm cục cựa
Ta với quỷ kết bè thành đôi lứa.
Chính cái Ơn...
...Như hoa nở, lương tâm thôi lần lữa
Dậy hương lòng nhen ngọn lửa quyết tâm
Ta cảm yêu từng phút sống âm thầm
Mầm hy vọng chẳng lặng câm năm tháng.
Chính cái Có...
...Tra vấn bạn: sống xứng đáng lãnh nhận
Người đã có sẽ tinh tấn được thêm
Kẻ thủ đoạn chọn ban đêm đánh cắp
Chệch con đường chân chính phải thực thi.
Chính cái Đức...
...Chắp đôi cánh cho thiên di Đất Hứa
Tâm sắt son mở vào cửa bao la
Được chiêm ngắm "Đấng Thiết Tha Cứu Độ"
Lòng mềm ra đất bồi bổ phù sa.
Chính cái Sống...
...Được đặt để từ Bàn Tay Thiên Chúa
Khởi nguồn vui cho những người goá bụa
Sống để yêu chung cuộc cũng vì yêu
"Hiến Lễ Toàn Thiêu" thiều quang viên mãn.
Con tín thác...
...Mọi lộ trình mọi suy tư phán đoán
Nguyện Thiên Ý được thành toàn chính đáng
Đường phục vụ sống thí mạng vì yêu
Lối tình thương Ngài dự phóng mọi điều.
Con mượn...
...cánh Thiên thần
Lượn đảo một vòng mây xanh Ngày Giáng Thế
Không gian trong lành bầu khí quyển lung linh
Hơn hai ngàn năm Sao Cứu Tinh đã tỏ
Chịu cắm đất sâu Thập Tự Đỏ muôn chiều.
Con mượn...
...Bàn Tay nhỏ
Chạm nhẹ vào ngực mình liêu xiêu vỗ nhịp
Sự sống được ân ban loài nào bì kịp
Sóng máu bờ tim dâng cao dâng típ tắp
Tâm hồn con bơi Dòng Ơn Thánh thác tràn.
Con mượn...
...Nụ Cười hiền
Mở tâm mình cửa sổ be bé Niềm Vui
Đoá Hiệp Thông tỏa hương ngọt bùi nối kết
Giêsu Hài Đồng giang tay trao Niềm Thánh Khiết
Nhân loại học mở lòng học biết cảm thông.
Con mượn...
...Bờ Vai mềm
Đề choàng tay người bên người thôi cô thế
Một gia đình mãi mãi Thiên Chúa là Cha
Ấm áp lắm giữa Bình An ngôi nhà thế hệ
Dòng dõi Giêsu Con Một Đức Chúa Cha.
Con mượn...
...Lòng cảm mến
Từ Sứ Điệp Tình Thương đã đến trần gian
Sống và trao đi Tin Mừng Mùa Cứu Độ
Emmanuel: Thiên Chúa giữa chúng ta
Bầu khí thái hoà chữa lành mọi thương tích.
Emmanuel
Emmanuel
Thiên Chúa đã đến với dân Người.
Gió cứ đến gió cứ thổi...
...
Chất chứa...
...buồng hơi
Toả tràn miền khơi sâu lắng
Cỏ cây cúi đầu lặng đứng mắt minh nhiên
Vách đá dóng dài ôm thanh âm réo rắt vút ngàn xa
Gió ôm gió quẩy vầng mây xoay nghiêng chiều tơ ánh sáng
Vũ hoàn qũy đạo chung, nhoẻn miệng cười tán dương người ca sĩ.
Hoan hỉ...
...lời dâng
Ngôn ngữ chắt chiu tâm cảm
Thu vén nghìn trùng mọi chiều kích tư tương
Sóng lòng uốn nhịp giọt ngậm ra bờ suối con sông hồ hải
Bùng lên ngọn gió trời gởi muối mặn lên ngàn mây cao cả
Loài người lại ngác ngơ hỏi: sao sao đời lại có loài thi sĩ!
Sân khấu...
...cuộc đời
Tấn tuồng miên man lời thoại
Nghĩ ít nói nhiều bóng thời gian tê tái
Chôn lòng sâu cái mặt nạ muôn hình biến vạn trạng già nua trên đỉnh thế thái
Nén chặt tâm can cất giữ cùng tấm linh hồn tự tại
Dựng lên bao khung hình ảnh ảo bằng ngón trỏ của người kịch sĩ.
Lý lẽ...
...luận đề
Chất vấn cây sậy dòng sông
Anh thở anh sống anh tồn tại viễn vông
Chéo lên ngoặt xuống núi cao ngó lũng sâu bay tới quạnh mông
Muốn khai phá tận căn những phản biện những tán đồng
Học minh lý đối mặt cái hư không, triết gia chập choạng trên đôi chân suy tưởng.
Tin yêu...
...cảm mến
Bây nhiêu thôi! Là cứu cánh
Vì khao khát yêu thương lạc vào Đất Thánh
Biển cả là sóng mắt đỡ mặt trời con tim của nhân loại
Tôi sống trong ánh sáng ngày đàng và mộng mọi giấc mơ đêm canh trường
Còn mong gì hơn khi được là đứa con của Thiên Chúa Tình Thương!
Gió cứ mãi tuôn trào
Tôi cứ mãi là con Cha yêu dấu.
Cha thắp bình minh vào đầu ngày Đông
Cho con ngưỡng chiêm ánh hồng chói loá
Từ đoá mặt trời Lòng Cha vỡ rạng
Hằng hà tia vui rực sáng đời con.
Thiên Chúa Ba Ngôi tình son muôn thuở
Đặt để thân đời vây bủa trần gian
Tập con đi tìm Thiên Nhan biển ải
Giúp con trưởng thành chẳng ngại đường xa.
Hướng nào bước đi có lối về Nhà
Cứ ánh bình minh phương Đông tìm tới
Ngưỡng cửa Thiên Đàng cái chết chờ đợi
Đức Tin vượt thắng! Đời mới hoan ca.
Sớm tối chiều trưa thiết tha nhịp sống
Nội tâm than hồng âm ỉ lặng sâu
Thánh Thể Ngôi Hai nhiệm màu thông hiệp
Thần Khí Ngôi Ba mẫn tiệp từ tâm.
Cha đặt chân con đứng giữa đất trời
Mặc áo phận người đôi vai lữ khách
Trưởng thượng kiên trì lao lung thử thách
Độ nhật lên đường gặt hái những niềm vui
Tuy nho nhỏ
Mà tỏ lộ lòng Cha luôn ưu ái!
Cha trao tay chìa khoá
Mở kho Trời ân sủng
Con bé thơ được tập làm người của đại chúng
Lãnh đạo thân con
Quản lý giờ vàng
Dẫu nhọc sức mà luôn thiết tha ơn gọi
Ơn gọi làm con Cha
Ơn gọi thành toàn.
Chiếc chìa khoá Cha trao
Là tình yêu bí quyết
Ổ tra giữa trái tim truyền đi máu hai chiều rộn rịp
Sao có thể cứ u hoài bên bờ suối nước nguồn vui
Phải lần tận đáy trong mới thấy những ngọt bùi
Niềm tâm sự Cha con níu theo từng giây phút.
Cha bảo bước đi, tập vào vất vả
Bao ước ao ngày đêm thêm hẫng hụt
Những tiếng đời lặng thinh không đáp trả
Mộng hư danh sắc hương thời cao vút.
Nhịp phách yêu thương Cha lặng thầm chăm chút
Người nhạc trưởng kiên trì giữ hồn nhạc nâng cao
Sự hoà điệu là cùng ngước về chân lý
Lý lẽ du dương nhịp thai nghén tâm hồn!
Có thể có không một niềm vui mộc mạc
Giữa mọi cái giản đơn giữa quạnh quẽ đêm trường
Hương mộc dược có ngấm vào lệ thác
Khoảng cách dẫu rất xa mà tay với lại gần
Tiếng thần nhạc xoáy dâng lòng kinh ngạc
Kéo mảnh đời phút chốc lạc chơi vơi.
Cái lạnh đầu Đông se sắt da ngoài
Cái lạnh thinh không Tình Ngài ấm áp
Chiều hôm nguyện cầu bạch lạp lửa soi
Chiều hôm bôn ba nghẽn lối sương giăng.
Rừng qúa Thu, cành đăng đăng xám ngoét
Mây Đông luồn, gió tái mét từng cơn
Ai đồng vọng mùa Hồng ân Thánh sủng
Động lòng yêu, ngực tâm sóng tràn tuôn.
Chẳng còn mấy chiếc lá buồn khô xác
Cây phơi gầy bàng bạc ánh chiều xa
Càng cô lạnh lại càng thấy thiết tha
Buổi trần gian ngóng trông Ngài da diết.
Lửa chợt hồng mảng trời trong tiết lạnh
Hướng xa xăm xin vỗ cánh vào đêm
Ta cảm nhận đó chính miền an nghỉ
Luôn được yêu trong Ý hợp tâm đầu.
Đón hơi thở như đón nắng sớm mai
Tràn sinh khí này vươn vai lớn dậy
Chuỗi nhịp tim động chuyển bấy nhiêu ngày
Như bất tận giọt thời gian tí tách.
Ta ăn ta uống
Việc làm thử thách
Trường Ân sủng đào luyện cách rất riêng
Được canh tân trong bầu khí thánh thiêng
Mối liên kết thêm vững bền mật thiết.
Liên đới con người
Nhân cách đặc biệt
Học nhận biết phẩm giá Chúa trao ban
Sống xứng hợp dưới mái nhà nhân loại
Trong tương quan đoản con cái cùng Cha.
Con đường Ân sủng tìm kiếm Vinh Danh
Đấng Cứu Thế lượng hải hà thương xót
Mỗi ngày mỗi giờ xin thốt lời Cảm Tạ
Ngọn lửa Mến trong lòng ta cháy mãi.
Tây chạm mặt sa mù, trao môi lạnh
Ảm đạm lối Đông ngập cánh lá tàn
Lấn lướt bầu không ngang tàng ngọn gió
Động tĩnh như chưa từng có nắng mai!
Đời người chật vật hình hài trầm mặc
Giấu niềm riêng có giăng mắc nỗi vui
Trong trời đất mấy ngọt bùi lặng lẽ
Dắt linh hồn soi dáng vẻ thiên linh!
Lặng lẽ nơi này con tim đỏ lửa
Mấy ai biết Đấng gõ cửa ngoài hiên
Người khách lữ đi tìm chiên, nghèo khổ
Ta có muốn không, hạnh ngộ đoàn viên?
Lá Thu kia biết gom về nguồn cội
Rừng trú Đông đón lễ hội giá băng
Ta con người tin Thiên Chúa Hằng Hữu
Ngài là Cha đang ngự giữa hồn ta.
Đất trời thích vần xoay
Cử ngọn gió về se lòng sâu lắng
Cái lạnh đầu đông lanh canh ủ trắng
Khiến đám lá lại rì rào xa vắng
Cỏ hoa như nhộn nhạo tin vui văng vẳng
Đã sang mùa...
Đất ngóng vọng
Người mong.
Vần vũ non cao bạc miền sơn cước
Một tay với, với tới gần khoả ướt sương mây
Ai khiến con vọng ngóng lặng lẽ trời tây
Nếu chỉ là vài tấc thước
Con muốn bay những tầng cao mơ ước
Được cung nghinh Lời Cha
Uống thoả ngụm Sương Mây Cứu độ.
Giêsu Con Cha đã về Trời
Để lại con sống tiếp giữa miền tân khổ
Có biển cả hồng ân cao vời
Được kín múc suy ngẫm Lời Người
Nguồn sự sống Kitô trao thân vào thách đố.
Ngài hướng dẫn con
Bước vào chương trình đón ngày hạnh ngộ
Nay buồi giao thời
Cõi sống này được trưởng thành trên đôi cánh vỗ
Thực thi Thánh Ý tập vâng nghe trong từng hơi thở
Cái rét quý giá dường bao
Cho con cảm cái ấm nồng Chúa Trời tỏ lộ.
Ngọn gió Đông
Xiết vào lòng
Bật bếp hồng
Lửa tình trong
Lại bắt đầu nhen nóng
Con chạnh lòng nghĩ tới cánh đồng không
Chẳng biết đón Nước Nguồn Ân Sủng
Chẳng chịu tin vào Thiên Chúa đấng cậy trông
Mãi cứ lông bông
Mãi cứ xoay vòng
Bận rộn những chương trình trần thế.
Cửa vườn Xuân Cha cho mở
Đón những ai lam lũ qua mùa Đông trắc trở
Hãy tra chìa vào mở cửa hân hoan
Chiếc chìa khoá có tạc hình cây thập tự.
Mỗi ngày mỗi Thiện Ý lúc hừng Đông
Là cảm thức tạ ơn đêm an nghỉ
Là mở lòng đón nhận Ánh Nhật Hồng
Là ca khen Chúa tôi tình khôn ví.
Mỗi giờ mỗi Thiện Ý lúc lao công
Là góp sức Thiên Chúa Cha xây dựng
Là dâng hiến bổn phận với cộng đồng
Là thành toàn xác thân trong Linh Hứng.
Một phút trôi mỗi Thiện Ý yêu thương
Là toả hương trên vầng mây hoan chúc
Là diệu thường mưa sương giọt sợi vương
Là quyến luyến là khiêm cung vâng phục.
Một tích tắc một giây ngân Thiện Ý
Của nhịp tim bơm huyết nhục hồng đào
Là da diết một nghĩa thiết đồng bào
Dâng tất cả về cội nguồn Thiên Ý.
Đừng đi
Em mùa Thu
Đừng mùa sau trở lại
Đừng thư xa lời ru, lá mùa không không hái
Lá sẽ thoát ngục tù vào ngày ta quan tái
Ngậm chín ý thiên thu mắt ta trong hiện tại.
Kìa em,
Thu vào đông
Được ủ ánh mắt nồng
Dẫu chưa phải mùa không lạc hồn giữa quạnh mông
Ai trốn đáy mùa không bội thu nguồn Thiên Ý
Được gặt hái cậy trông.
Mùa không
Thinh không vào thanh tịnh
Khấn trọn lòng thờ kính.
Mùa không
Thu dệt tấm khăn san
May áo hoa Xuân nở
Nhuộm vải hạ hoà chan
Điểm băng trinh đông giá
Dự yến tiệc thiên an.
Triệu triệu cánh lá thày lay giấc tang bồng
Triệu triệu cánh bướm rợp bay bãi nắng hồng
Khoác thân trong những xiêm y màu vỡ rạng
Trước cánh cổng diệu linh ngày tháng ân tình
Tưởng buông trôi dòng đời phiêu linh trầm mặc!
Diệu cảm một cái chết bàng bạc hư vô
Ngày kết lời thơ xác ẩn mồ xanh cỏ
Ta cánh lá triệu hồi Chúa tỏ tình yêu
Được gọi, xin đáp lời bởi điều chờ đợi
Một đời kiên trung nay đã tới phân kỳ.
Giây phút hiện tại với những gì đang sống
Nghe nhỏ nhặt nghe tầm thường cùng gió lộng
Ngài muốn ta dâng từng ước vọng nhỏ nhoi
Dạy ta lượm hái dưới vầng soi nhật nguyệt
Lao công trong đời, mọi ưu khuyết dở hay.
Ngắn dài cũng một thoáng mây bay mưa đồ
Ngấm đất sâu nuôi thế hệ mới trổ vươn
Xác là thế, phần hồn hiển dương tâm thánh
Tròn đời người bừng lên phút giây vỡ rạng
Miền Đức Tin cung chứa sự thật Tình Yêu.
Mây vật vã, trộn lộn đời lạ lẫm
Kiếm mùa đông, kiếm tấc lòng thấm đẫm
Ngẫm trời lặng chiều hoang khơi tim ấm
Mắt xa trông ai mong ngóng điều gì!
Đoạn đường ấy có xa xôi thương nhớ
Rộng quê hương tìm đến lối xưa hiền
Cứ nao nức như đã từng gặp gỡ
Một lòng riêng được ôm ấp nỗi niềm.
Có giá buốt sẽ nghe tình rủ rỉ
Vũ trụ xa chạm tay với thật gần
Được đón Cha ngọn gió đông hủ hỉ
Cuộn tình nồng trong băng đá thực chân.
Tình chốn đông thoả tình vơi tình cạn
Đắm đuối mắt trông lòng không ngao ngán
Vòm không gian khung thời gian sâu hoắm
Độ lượng bao dung Cha đông đợi chờ..
Chân cỏ ướt vẫn tràn xanh hy vọng
Thấu da ngoài gội trong làn mưa lộng
Ngực rên khẽ giữa tiếng lòng lạnh cóng
Mới tâm hồn nghe cuộc sống đổi thay.
Lao vút vào Cha, muốn tan diệu vợi
Băng nguyên tuyền muốn cất lời ca ngợi
Muốn với tay Cha tận đáy vực sâu
Hố đáy mùa đông trưởng thành người mới.
Tôi nhắn gởi tới ngàn phương
Trời bên ni choàng thương vương hết mảnh đời bên nớ
Giữa biển mẹ Thái Bình cánh chim cứ chao nghiêng hăm hở
Đã vào cuộc thiên di cứ tuần tự, đừng một lần bỏ lỡ.
Tôi với ngàn phương
Gói ghém yêu thương
Bịn rịn
Lòng trao.
Ngàn phương kỳ vỹ xiết bao
Thăm thẳm một đời trường sinh lao xao tâm lặng
Xuyên xuyên mãi ánh nhìn ngợp bao tia nắng
Chói chang những vùng đất chói chang đằng đẵng
Ngàn phương trong thanh cao
Ngàn phương cũng hanh hao
Văng vẳng
Vần thơ...
Mà ngàn phương có là mơ
Khiến suối thơ tan chảy từng giọt chắt
Sương thánh thiện phủ tràn nguồn trong vắt
Ngăn ngắt mấy từng cao trên ngăn ngắt
Thả sợi vui theo với cánh chim nghiêng
Ta thanh thoát thoát khỏi cõi thiền
Con mắt an viên.
Ngàn phương xin trời cao độ lượng nỗi đời điên
Mưa ân sủng chan hoà miền đất xoáy
Để tư tương không ủ lòng ngan ngái
Và đồng hoang thôi không còn hoang dại
Mỗi sớm này mặt trời cứ bừng vui
Gọi con người còn mê đắm giấc vùi
Hoa nhân ái
Đỏ thắm một nụ môi.
Ngàn phương, sao mãi chẳng thôi
Bước hành trình hướng về miền ánh sáng
Lúc nào dừng cho đong thêm năm tháng
Lại trẩy đi trước bình minh ló rạng
Giã biệt trăng sao, giã biệt mấy tinh sao
Thơ tình vài áng
Trao hôm ấy
Thuộc làu.
Tâm đối tâm cùng nhau
Bên Mẹ Ngàn Phương dâng về tiếng ngân thương
Thiên Chúa vũ hoàn, tạ ơn Ngài được bay đi đây đó
Cặp đôi cánh thiên di hai tâm hồn ra ngõ
Cõi ngàn phương xin kín múc nỗi đời
Thiên tình sử chơi vơi
Em với tôi
Sinh khối của đời tôi.
Người hỡi
Hỡi người, nhà đầu tư trí tuệ
Sao người dửng dưng thò tay dày vò xứ Huế
Ngắt tiêu điều vầng mây xanh tuế nguyệt
Ta đã là gì nhau mà người đào sâu tử huyệt
Tâm linh người
Tâm linh ta
Sao để mặc lòng băng tuyết?
Người hỡi
Hỡi người, nhà đầu tư giàu có
Vàng quý tại tâm tình thâm huyết đỏ
Người ngẫm lại mà nghe tiếng lòng bày tỏ
Chỉ vì đói khát hồng ân mà đời trôi khốn khó
No lòng
No trí
Chỉ cần ta trao nhau trái tim đỏ!
Người hỡi
Hỡi người, nhà đầu tư hoán chuyển
Đã đến đây xin tích cóp nỗi ưu tư hoà quyện
Ngước ngắm chín tầng cao bầu trời sao lưu luyến
Hỏi tổ tiên xem, phàm nhân có cần nơi cầu nguyện
Cho anh cho tôi
Cho thế hệ cháu con
Cho những ngàn năm diễm tuyệt.
Người hỡi
Hỡi người, xin đầu tư ngôi nhà thông hiệp
Thả hồn giữa đại ngàn học văn minh tình thương bặt thiệp
Đồi Thiên An như dấu chỉ được Thiên Chúa An Bình đón tiếp
Hãy chạy đến bên Người xin chữa thương tâm hồn nhược khiếp
Mảnh đất này
Mảnh đất cuả muôn nơi tổ nghiệp
Sẽ đón thân xác ta vào nghỉ giấc ngàn thu.
Người hỡi
Hỡi người, nhà đầu tư lãng mạn
Xin trả lại nơi này cho nguyên sơ cảm thán
Những âm thầm những thinh lặng mẫn cán
Đất với người khúc phụng thờ ngày đêm tụng tán
Xin Thượng đế anh minh thấu lòng dẫn đường cho bạn
Đi vào lối nẻo ngay
Đi trong ánh sáng tình thương Thần khí
Người sẽ được giao tình với chính Đấng Tình Yêu.
Người hỡi
Hỡi người, nhà đầu tư lộng lẫy
Hãy giữ nguyên đó bóng hình cây thập tự đã gẫy
Thiên Chúa xót thương chưa cần ta đến thờ lậy
Ngài gọi ta hãy theo Ngài với đôi dép và cây gậy
Đến để Ngài trao cho niềm tin cậy
Hãy tìm viên ngọc quý
Hãy chiếm viên ngọc quý
Là Nước Trời cứu cánh của đời ta!
Người hỡi
Hỡi người, dòng Hương Giang vẫn chảy lặng lờ
Như chờ ai còn lầm lạc vạn nẻo bơ vơ
Sớm thả trôi mọi ham muốn dại khờ
Tựa lòng vào Núi Ngự hồn thơ
Trong an nhiên ta thả giấc
Mẹ thiên nhiên nhiều cung bậc
Dẫn ta vào chân lý cõi diệu mơ.
Nắng sót đỉnh cây vừa chợt tắt
Chiều lam buông thõng bức màn đêm
Xa xa dãy núi sương ngăn ngắt
Chợt ửng hồng lên dáng uy nghiêm.
Bầu trời chuyển vận vật đứng yên
Bàn Tay Con Tạo tỏ sức thiêng
Mênh mang vũ trụ bao huyền nhiệm
Thơ con thoả sức mộng du miên.
Trong vắt niềm riêng chẳng ưu phiền
Thinh không rạo rực vũ trụ nghiêng
Thuyền ai lao vút vào cõi tận
Con tim nhiệm nhặt thở bình yên.
Sự sống đa chiều đức ái khiêm
Tìm nhau vạn nẻo hướng đồng quy
Đặt trên bệ phóng Tâm Thiên Thượng
Đoàn Sủng dư tràn cuộc kết liên.
Du miên nhé
Du miên tim cấm
Hạnh ngộ dọc ngang
Hạnh ngộ yêu!
Chia san nhau...
Chút ngọt ngào Lời Thơ
Truyền rung động lòng mến cập bờ Yêu
Ít hay nhiều chỉ một điều cần đến
Là thương nhau trong thánh điện Chúa ta.
Gởi tặng nhau...
Từng ánh lửa Hồn Thơ
Con thuyền đời duổi dong tìm bờ Mến
Ủ than hồng giữa đêm thâu hiện diện
Trải cô đơn lót đường mời Chúa đến!
Ủi an nhau...
Khe khẽ mỗi Ý Thơ
Mệnh hệ nào vẫn nơi biển bờ Chúa
Chúc tụng Ngài màu nhiệm tỏ ngàn xưa
Thiên Ý tình trong nắng mưa độ nhật!
Hướng tâm nhau...
Dịu dặt khúc nhạc thơ
Giải lắng lo cùng bơi về bờ Cậy
Cuộc trần gian từng điều ta trông thấy
Chính Chúa Quan Phòng thúc đẩy chân vui!
Gió biết đàm đạo. Lá biết lắng nghe
Vầng dương mời vạn vật vào đồng thoại
Góp từng hơi thở sinh sôi cảm khoái
Nhặt từng sợi nắng thế thái nhân sinh.
Mây biết hợp quần. Chim biết thiên di
Thinh không mời tinh tú hội nghị đình
Bầu đêm trong veo. Bầu xanh xa thắm
Vũ trụ vơi đầy biết ơn lắm lắm!
Đồng đạo, dị đạo, ngô nghê, tinh tướng
Đừng để ai phải vất vưởng vệ đường
Đồng thoại Tiếng Từ Bi vườn nhật nguyệt
Cõi yêu thương là cõi rất thâm sâu.
Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu
Thánh Kinh nghĩa hội nhiệm màu Tín Đức
Chẳng vỗ ngực chẳng xưng tên, chuẩn mực
Muôn loài cùng một Tay Chúa tạo dựng.
Tôi có cố chậm bước, đời vẫn cứ qua nhanh
Thu nàng đến rất chậm nhưng chàng gió luôn vội
Thổi cánh lá bay sang rồi lang thang muôn lối
Gió tựa linh hồn tôi, hối hả tiễn xác thân.
Trời Thu mây bàng bạc nhìn lá đỏ xốn xang
Những ngày vàng đon đả, ai đón bước chân ai
Lúc hương rừng tạm lắng cho thần sắc lên ngôi
Ai hỡi ai đang vội hãy nhớ lúc bồi hồi!
Thiên Chúa đang trao ban bốn mùa một Thần Sắc
Một thiên nhiên quảng lượng trầm mặc từng nỗi đời
Nhân loại không cô đơn chẳng muộn phiền cô phụ
Mỗi cánh lá lìa cành là được về nguồn cội
Nơi Mái ấm Thiên đàng thần sắc ta rạng rỡ.
Cửa mở này hướng tới diện kiến Chúa Thiên Nhan
Một đời ta ngắm ngước những vô vàn dung mạo
Tìm lối vào Chính Đạo con thỏ thẻ nguyện cầu
Sương toả rồi sương tan Thần Sắc Chúa nhiệm màu.
Tri kỷ được chăng, hỡi áng mây
Ta không uống rượu cũng chẳng say
Tâm bằng bốn bể lòng khao khát
Nghĩa trọng năm châu nối vòng tay.
Tri kỷ được chăng, hỡi non cao
Bộc bạch thanh thiên sắc anh đào
Thanh trong Thiên khí triền sương trắng
Tịnh khiết suối reo giấc mộng dao.
Tri kỷ được chăng, vần thơ ngọt
Một cõi riêng tư muốn mặn cay
Đi tìm Cứu Cánh cho phận kiếp
Tình Chúa tâm giao chẳng trả vay.
Tri kỷ được chăng, hồn tha thướt
Đồi cao thập tự tội ai bày
Mật đắng dấm chua sao chẳng uống
Xót thương thống hối một cơ may
Tri kỷ được chăng, hạt bụi đất
Xác thân gắn bó trọn tình xuân
Linh hồn sẽ đi về quê thật
Lòng tro hãy ngủ đợi Bình Minh.
Hoá ra sáng nay...
...lời chào đầu là của em lá cỏ
em cõng trên lưng mấy hạt sương nho nhỏ
thật nhẹ nhàng đung đưa theo làn gió
mà rung ring rồi lăn rớt một giọt xinh.
Hoá ra sáng nay...
...giọt sương đầu do công lao của lá cỏ
tờ mờ sớm đã vươn ra tận đầu ngõ
giăng trắng ven đường vớt làn khói thở
lá kết tụ hương tung hứng những sợi mai.
Hoá ra sáng nay...
...sương mơ dập dìu cùng lá cỏ
hai đứa cúi đầu vểnh tai nghe lời tỏ
cậu bé thức rồi chào Chúa: Chúa ơi
hoan chúc bình minh cám ơn Mặt Trời Đỏ.
Hoá ra sớm nay...
...có đứa chờ giọt thơ tay hứng
để trọn dâng Cha tâm hồn bừng lựng
mắc cỡ rồi kìa hai má hồng đỏ ửng
Chúa gieo thơ cỏ non hồn thi sỡi!
“Trôi trôi mây bãng lãng
Quyện sóng núi bềnh bồng
Thinh không xa xa thẳm
Dựng lớp lớp tang bồng
Thơ thơ hồn lọt thỏm
Bàn tay Chúa bế bồng.”
Mây hỡi
Mây chẳng nói gì đã vàn vạn năm phiêu lãng
Như nhiệm màu mây choàng ôm hồn tôi năm tháng
Những ngày xưa dấu ái giữa ánh sáng hồng soi
Nay vẫn mặt trời này hồn tôi già hay trẻ!
Núi hỡi
Đất đá bảo điều gì khi kẻ đi người ở
Ký ức và nỗi nhớ người, hơi thở trong ta
Đá hoá đất rồi sinh bụi, thế là trăn trở
Bụi tan loãng mây trời cởi mở hồn thiêng.
Gió hỡi
Chàng đến trao thế quân bình nội tại chung riêng
Đất thấp trời cao, con người chính tâm vũ trụ
Giữa sinh miền tình Cha cho nhân loài đoàn tụ
Cứ dịch chuyển vần vũ áng mây Lòng Thương Xót
Nắng hỡi
Nàng chẳng loại trừ một ai lòng chai dạ đá
Ánh sáng trời luôn giãi chiếu áng tình cao cả
Nàng vượt mọi tầng không đem Con Tim mới lạ
Thượng Đế kiên nhẫn chờ với tình yêu khiêm hạ.
Tôi hỡi
Lúc này, giờ này, vẫn thế vạn vật vần xoay
Tứ thời bát tiết tay Thiên Chúa vẫn an bài
Ta có thể bay xa tìm đến chạm vào Ngài
Điều ghi nhớ, anh chị em cùng nắm chặt tay.
Cửa lòng ham muốn chực mở đón bao la
Nội tâm suy xét những manh nha thế tục
Bao La lời mời thiết tha chân hạnh phúc
Nguyện theo hướng đi tiếng giục...
Chúa Thánh Linh!
Sức mạnh bên trong Ai tiếp lửa cho mình?
Bát cậy vơi đầy trước bình minh hồ hải
Tình thương có một lẽ phải là Yêu
Thứ tha khiến con tim mỹ miều...
Chân thiện!
Đặt bước chân đầu miền ước ao hiến Thánh
Dẫu là tội đồ mang khát khao đức hạnh
Chúa ơi con xin Ngài chắp cánh hồn thơ
Cho ấp ủ hướng về bến mơ...
Thương Xót.
Tận trong chốn riêng nếm trải ngọt bùi lắm
Đôi Mắt Giêsu luôn đằm thắm nhìn con
Phần vất vả kia Chúa Tình Son gánh hết
Nguyện bước theo Thầy học biết tín dâng.
Để về Trời
Chị giới thiệu một lối đi
"Hồn nhỏ lắng nghe" quả rất là ý vị
Vượt trên khổ hạnh là tầng cao kỳ vĩ
Được giao lòng được hợp trao từng tâm ý
Với Giêsu, trong Giêsu: Tình chân thiện mỹ!
Để vào đời
Chị đem gieo hạt Đức Tin
Muôn phương vui mừng hạnh phúc Chị giữ gìn
Cửa lòng mở toang trong "Cánh cổng nhà kín"
Sự sống Ba Ngôi từng giây phút nguyện xin
Thở Hơi Giêsu, ôm Lòng Giêsu thác tín.
Dưỡng tình người
Chị chắt chiu từng bổn phận
Toả hương yêu thương, dậy hưng phấn ái nhân
Tâm thanh hiệp nhất, chẳng quản ngại gần xa
Lời con tim, gióng tiếng gọi về Nhà Cha
Gặt lúa cánh đồng, gặt cả một bao la.
Hơi thở Đoá Hồng
Phập phồng Ơn Thánh Sủng
Sức sống truyền loan xa đã thành lời chứng
Nước Thiên Đàng đang bừng lựng những hồn thơ
Trong veo mắt mỉm cười, Tâm Giêsu bỡ ngỡ
Hội ngộ là đi về qua "cái chết" trần gian.
Chị ơi! Cánh Hồng
Chị quảng lượng, xin nguyện mưa về nhân thế
Rửa cõi lòng nhân, xua tan biến thể dịch tràn
Dìu nhân loại đón cậy trông mùa sám hối
Có buồng phổi Thánh khí, sống lại thật rồi
Cơn Mưa Hoa Hồng đổ Mùa Xuân Thiên Ý.
Ánh sáng trời...
... khắc hình cho vạn vật
Dấu rêu phong, dáng ngoại thất tâm thương
Xa trông nhịp bước dặm trường
Lưu vào tâm trí niềm vương nỗi chờ.
Ánh sáng trời...
...toả mình trên sự thật
Những phơi bầy chẳng bí mật mông lung
Cửa Tin mở Cõi Vô Cùng
Vỡ vàng Thiên Ý riêng chung loài người.
Ánh sáng trời...
...đã bao đời chất ngất
Tâm trí ai với dạ cật trung trinh
Tìm ra cho chính thân mình
Cội yêu Thiên Chúa tỏ tình ngày đêm.
Ánh sáng trời...
...như vải mềm bọc tã
Ta ấu nhi giữa biển cả ơn Trời
Dập dềnh vượt sóng ra khơi
Châu thân cứng cáp vào đời đấu tranh.
Ánh sáng trời...
...phân ranh bóng tối
Kẻ dấu mặt cùng tội lỗi xấu xa
Giao tranh khốc liệt thiện tà
Lương tâm toả rạng giao hoà anh em.
Ánh sáng trời...
...hướng hoa chen muôn lối
Thông điệp trao miền cảm thương trảy hội
Tình yêu hiệp khối muôn đời
Con chim có tổ, con người có Cha.
Ta vươn tay đo chiều kích vũ trụ
Tìm cái tới hạn tinh tú trăng sao
Ta soi xét căn nguyên nào khởi thủy
Thế giới tự nhiên - Nhân sinh hệ lụy
Địa cầu không chỗ gối đầu cho Chúa
Vì Ngài thức, canh giữ cả bầy chiên
Muốn khám phá chỗ Ngài miền Chân lý
Sống Đức Tin sống Lý trí Tình yêu.
Mở trang sách sử biên niên nhân loại
Nhà khoa học sân si ngại ngần hệ quả
Chuỗi sự sống cứ nối vào tiến hoá
Thì chỗ nào ta thấy Chúa thi ân!
Đức Tin chính cánh cửa của Lời Vâng
Là bầu trời chứa đầy Chân Thiện Mỹ
Cuộc khai phá đón Thiên Ý tận nguồn
Nhận biết Linh hồn bởi Ơn Khai sáng.
...Địa cầu chỉ chở sự thật
Dối trá đeo bám quá giang
Luồn tay đánh cắp biển băng
Bịt miệng những người ngủ gật...
...Địa cầu nằm nôi sự thật
Tưởng vậy mà vẫn lớn lên
Giương cao tay với tầng trên
Con mắt nằm ngoài trái đất...
...Địa cầu là con sự thật
Không nói không nghĩ không nghe
Chân lý róch rách luồn khe
Ngấm vào khai thiên lập địa...
...Địa cầu vườn thơ sự thật
Ươm dưỡng mầm sống tinh khôi
Kết nối phiến lá đơn côi
Dậy lòng hợp hoan vạn vật...
...Địa cầu nặng mang sự thật
Bầy đàn quỷ dữ kiêu căng
Rập rình tranh ngôi cao thấp
Đoạt chiếm linh hồn trần ai...
...Địa cầu lối vào sự thật
Thánh Linh mở mắt con người
Ta nhìn ta nghe ta thấy
Thiên Chúa ở khắp mọi nơi...
...Địa cầu minh chứng sự thật
Tình thương Đức Chúa khởi nguyên
Tự do phẩm giá tinh tuyền
Chỉ ta lối đến cõi Thiên.
Tung tăng chơi đùa vạn hoa thảo dã
Bướm vô tư cánh lượn đảo vòng quanh
Thoắt chập chờn thoắt ẩn hiện rất nhanh
Mùa lá xanh sớm chuyển màu vang đỏ!
Ta như còn non nớt cỏ đồng xa
Phóng tầm mắt tìm thiết tha chân thực
Lũ bướm lũ ong cật lực sinh sôi
Ta còn nhìn mình đứng ngồi thấp thỏm!
Gánh đời ta mang nhẹ nhõm thân đời
Cánh áo ta mặc sợi bông trắng đó
Chuỗi lao công trần thế tỏ thiện tâm
Cộng tác Chúa Cha, thì thầm nhắn nhủ.
Mạ non trải đời, mùa vụ lưng cấy
Phép lạ trời hồng lòng cậy lòng trông
Chẳng cứ việc gì cánh đồng truyền giáo
Thổn thức tâm can chu đáo từng giây.
Trên con đường tìm vẻ đẹp hằng hữu
Ước bước qua Cổng Thiên Hựu đời đời
Cửa mở, nhìn con tim vời vợi lắm
Cứ bươn trải mặc vạn dặm bời bời.
Trời xanh, cao xanh toả ngời ánh rạng
Nhắm mắt lại Ai khai sáng lòng ta
Đấng hùng vỹ sao thiết tha trú ngụ
Trái tim người cuộc vần vũ yêu thương.
Ngài quyện trong con
Con cuốn lấy Người
Ai khéo tạc mắt trùng khơi say đắm
Gieo trông mong vào thăm thẳm tình yêu
Hạt cảm mến một sớm chiều bung cánh.
Bởi sức mạnh của tấm tình hiến Thánh
Tâm rực hồng xua giá lạnh bủa vây
Đón ơn thiêng cảm nhận Thầy chí ái
Dung Mạo Ngài cho thư thái bình an
Soi vũ trụ
Tìm mạc khải Thiên Nhan
Soi lòng mình
Tìm ủi an Tâm Chúa.
Bầu trời đẹp nở chín tầng ân thắm
Gọi vầng dương hòa thinh không sắc thắm
Ơ con người ngỡ ngàng đôi mắt thắm
Thắm tình con
Thắm mãi khối tình Cha.
Xanh xanh thắm
Má mây chợt hồng thắm
Nắng toả tia tung toé tắm môi hôn
Sớm giao tình Thiên Chúa với phàm nhân
Ôi thắm thiết mối Thiên duyên nhiệm lạ!
Thắm con tim
Thậm đỏ đớn lòng son
Đời thăm thẳm dây tơ tình Thượng Đế
Chúa là Vua
Cúc cung Người phục vụ
Tôi con người, sao Chúa rất yêu tôi!
Đất trời đẹp
Nở ngàn hoa diệu thắm
Cho xinh tươi mắt môi người thiếu nữ
Cho xán lạn trí trai đường lữ thứ
Xây ngôi nhà hạnh phúc buổi hợp hoan.
Thắm nhuỵ trong
Hương thơ thắm hình hài
Thắm linh hồn sáng láng Dáng Hình Cha
Lòng tung bay tấu khúc thương diệu vợi
Âm sắc hình thắm lại tấm lòng ngay.
Bốn mùa thắm
Tuyết Đông tình giá thắm
Nở Xuân hoa bừng thắm cả nhân gian
Mắt nai ngắm ngác ngơ Thu chín lắm
Buổi tựu trường hương Hạ thoảng ngoài sân.
Hoa Cứu Độ
Đồi Can Vê Máu thắm
Cả trời yêu lộng khúc Khải Hoàn ca
Hoa đất Việt nở trong Thần Khí Chúa
Quê hương này đỏ thắm đức hùng anh.
Lớn lên chút chút
Trán già chút chút
Xác thân tôi cũng một chút hao gầy
Đi loanh quanh kiếm đủ đầy ý tưởng
Mà xem vạn người vạn hướng tới lui
Nghe đất trời tỏ ngọt bùi tình tự.
Xác thân mặc áo hồn
Hay hồn linh khoác giáp xác
Tôi thuần nhất nhưng bàng bạc lãng phiêu
Lúc đối thoại với Cha mỗi sớm trưa chiều
Trao tâm trí mình bao điều khám phá.
Cha tôi
Ngài dựng nên tôi
Gọi thày gọi mẹ sinh thành ra tôi
Cái tôi chiếm cứ cái nôi
Phổng phao thức dậy trí khôn cựa mình.
Cuộc đàm thoại đất trời tình chân thực
Như lá mà chẳng là lá
Là sứ điệp Chúa thả bốn mùa
Len lén nhè nhẹ như bông đùa tình bạn.
Mọi sự quanh tôi là cùng tôi tán thán
Mọi sự xa tôi là chờ tôi khám phá
Vạn vật hữu hình tri giác cảm thông
Con tim chân tình nhưng không tình mến!
Người hành khất
Mặt hồng say rất say
Phố lòng đêm
Mượn chút gió giãi bày
Trao tấm thân ôm đất mẹ bao ngày
Cặp tai điếc lắng nhịp lòng khép mở.
Người hành khất
Miệng thở xanh giấc xanh
Quyền tự do
Được câm nín lòng thành
Cất linh hồn trong Thánh đường rất cổ
Còn xác thân lê lết chốn đời nhanh.
Người hành khất
Máu đỏ con tim đỏ
Vàng da mình
Lở loét nỗi trung trinh
Ẩn nụ cười quên tắt ánh bình minh
Nên bây giờ mắt nhìn còn lấp lánh.
Người hành khất
Lập cập câu độc lập
Xa xôi rồi đứa bé cũ Bốn nhăm
Rộng trời đất hét hò trong binh lửa
Góc hè này sáng ký ức xa xăm
Phố thị ơi chốn lòng nào mở cửa?
Người hành khất
Cúi đầu vào năm tháng
Cùi chẳng cùi phong hủi cũng là không
Tựa bóng nắng
Hồn vọng ngóng xa trông
Phải có chứ một ngày ta giải thoát!
Con muốn giữ lặng im khi trái mùa chưa chín tới
Trật tự vũ hoàn tất nhiên là thế đâu cần đợi
Lặng im sao mà chứa chất dòng suy tưởng khôn nguôi
Biển nổi sóng cớ sao lòng con nổi sóng
Ôi mênh mông nỗi niềm đầy ắp chẳng chịu trôi.
Con muốn giữ lặng im chờ mặt trời lặn tắt
Nghĩ lòng mình cứ chắp vá điều vụn vặt
Cơ man nào trong nhân loại lòng người chấp nhặt
Có đáng không con phơi khô cất giữ những tư tương
Liên kết nào bỗng phải dừng nơi nút thắt?
Con muốn giữ lặng im tim óc vương mầu Mua tím
Muốn đào bới muốn vỗ về nắng ban trưa đỏ lịm
Những tháng Ba qua tháng Bẩy vác trên vai bao ký ức đi tìm
Mà nhẹ tễnh khi đêm về được chìm trong Cha sâu kín
Con chẳng im được rồi tuôn hết vào Cha nức nở.
Con muốn giữa lặng im một mình lướt tay trên bàn phím
Mắt đọc chữ của hồn, tim cứ thế viết ra
Sẽ lúc cạn rồi lại đầy, phổi con không kịp thở
Tiếng con đường ngoài đêm nghe im ỉm
Tim cứ thế lặng thầm để mắt nhìn mắt nhớ.
Con giữ lặng im mải kiếm tìm, tìm sức Cha phù trợ
Cho ngày sắp tới Cha ơi mà đêm mai sẽ hoá thành nỗi nhớ
Những triệu triệu con người thức đau đáu tâm tư
Xin Cha nối tất cả vào trong Tâm Cha Thương Xót
Con chào Cha thôi, dâng Cha đây một giấc ngủ dài.
Em có biết
Chính Người đã ban em muôn hạt nắng?
Chẳng thãi thừa mà hạt đủ cho em
Em quý giá khi em biết nâng từng hạt
Mà sao vẫn thế này một mình chốn tư riêng?
AI có thể ở bên em cho trọn cuộc tình
Mà không bắt em chờ đợi?
AI có thể nhen trong em chút lòng yêu
Để em biết đón lấy khi tình yêu đến?
Ai có thể bù đắp cho em muôn đòi hỏi
Từ cuộc đời nghe vô lý chảy trôi
Mà vẫn đỗi khoan dung bảo bọc người đàn ông em yêu quý?
Ai sẽ có thể ghép cho em với người tình
Một tam giác đồng tâm?
Tam giác có đỉnh Thái hoà em biết không?
Tam giác của âm dương hoà quyện
Có nội lực nâng đôi hôn phối vào miền thương miên viễn!
Tam giác chia đi mọi riêng rẽ
Để nhận về một không gian hiệp nhất!
Em ngắm lại đi giấc bình minh
Em cứ nồng nàn lúc hoàng hôn
Sẽ chỉ còn trong em ánh sáng
Rất thanh
Rất mượt
Rất thâm sâu
Em và người em yêu sẽ hoá thành ánh sáng.
Hãy tìm xem Người là ai?
Và Người đang ở đâu đấy nhỉ?
nỗi niềm của đá...mây ôm đá
đá được thụ thai...tự thiên thai
mây trời thức...đá mềm tiềm thức
nhẹ gót hài...miệng nở tiếng hài
gối tựa lòng mây...sao mỏi gối
hôn ướt sương cao...tiễn hoàng hôn
trối trăn dẫu muộn...người trần trối
hồn linh vạn thuở...một linh hồn
trống vắng hồng trần...đêm gió trống
ngồi với bầu mây...trắng chỗ ngồi
răng ê buốt...ngọc lòng cảm buốt
mây đá bên tôi...ủ lòng tôi
đá chắp cánh...tâm tôi cất cánh
bến tình thương...mái ấm diệu thương
cho đá khóc...như chưa từng khóc
yêu người dưng...sống với người dưng
ngủ đi mây...mộng thường bé ngủ
đà lạt gọi tên...bé có tên
thông ngã bóng... tuyền lâm dấu bóng
hơi thở tìm...sức sống vẫn tìm
chân gõ phố...ai ru con phố
mồ côi tuổi đầu...bạc mái đầu
dành dụm niềm nhớ...ơn đời nhớ
nhặt nhạnh nỗi đau...quý niềm đau
trống trải quê hương...đồng lúa trống
hơi thở mẹ quê...nhọc từng hơi
xuống lũng lên đồi...mây quỳ xuống
môi lạnh bờ môi...đón làn môi
nắng trời hôn phối...mây theo nắng
mình lại mình thôi..vẫn chính mình
lắm lúc Ơn Trời...vui lắm lắm
minh tịnh cùng Cha...được dạ minh
không lãng phí...muộn phiền phung phí
lỡ mà quên...vui sống chẳng quên
đừng đứng lại...kìa Ngài đang lại
Nước Trời tìm...đích cuối tôi tìm
Mấy tuổi rồi mà vẫn tuổi tương tư
Thương thương nhớ, má hường hường hây chín
Bịn rịn tháng ngày lệ vui khó nín
Tín ước mây giăng, giăng kín bầu trời.
Biết tuổi nào là tuổi đời đã lớn?
Con tim vui vẫn mãi khóc vì yêu
Mỗi chiều mỗi chiều vẫn được cưng chiều
Hoàng hôn reo ngọn cây treo sợi nắng.
Tránh Mắt Chúa Yêu, mỗi khi phạm lỗi
Đứa tội tình đã mê lối phù du
Lại thở than: con đường tu sửa chữa
Trọn đêm nao, ai thổn thức lệ vơi.
Giọt buồn, giọt thương, giọt đời tư lự
Yêu Giêsu con quấn quýt vâng theo
Đất trời này, người nghèo Chúa yêu nhất
Con trầm tư: Tình Chúa thật lạ lùng.
Mây tắc lối lệ vương sương tràn đêm hoảng hốt
Gió khát uống thanh âm vùi lòng thân Thốt nốt
Đất trộn lộn nhập nhòe trợn trừng con mắt chột
Lửa điêu ngoa dập vùi dọa chôn toàn dân tộc!
Họa diệt chủng khôn nguôi ứa lòng con cúi mặt
Những ba trăm cánh đồng (*) tim ai kia khóa chặt
Giết ba triệu con người (*) chẳng thỏa lòng chia cắt
Bệnh bành trướng di căn khi niềm tin nín bặt.
Một dân tộc Ăng-Ko đã cạn dòng lệ chắt
Lịch sử có sang trang thôi lòng người hiu hắt
Mà thân tháp sững sờ chín ngàn đôi hốc mắt(*)
Nhân loại tụ về đây (*) chút tình ta góp nhặt.
Con tin Chúa trên cao, sao chẳng tin Sự Thật
Suốt đêm thâu lỗi phạm con tưởng điều bí mật
Đền đá dẫu lặng im vẫn thẹn lòng cố tật
Xứng nụ cười Khơ-Me luyện thân trong sức bật.
Con cứ hỏi lòng mình còn chút gì bất nhẫn!
Tội ác luôn nhấn chìm bao tương lai ân hận
Chẳng tin" Lòng Lượng Thứ", khiến cuộc đời tuyệt tận
Thượng đế ngự lòng mình, yêu thương không thiển cận.
Ngọn Thốt nốt dẫu già vẫn trông Trời kiên vững
Cắm đất mẹ rễ sâu đón Bình Minh Linh Hứng
Cả dân tộc đoan nguyền hồi sinh và xây dựng
Nhận Ánh Sáng của Cha vầng hồng nay đã ửng.
Vật vật
Người người
vẫn
Bổng lộng
Âm trầm
Bao chiều kích thời gian lặng thầm phủ kín
Thiên Chúa yêu con đang "bật mí" điều gì
Chẳng phải sao, là cái "vô cùng" chân thiện
Hạn hữu trí tri làm sao con diện kiến
Sống với hết tâm mình, con biết thế thôi.
Đao phủ
Tử thần
hay
Dịch bệnh
Khủng bố
Kẻ cướp xác thân chẳng giết nổi linh hồn
Ta gởi lại cho chúng những gì chúng muốn
Tâm hồn ta luôn thuộc Thiên Chúa Tình Yêu
Nhiều vẫn qúa ít dẫu ít vẫn qúa nhiều
Ơn Cứu Độ là đủ cho con chiều hoang phế.
Tạm bợ
Vững bền
vẫn
Vật chứng
Lời chứng
Ở những đâu có thật Đất Hứa Vĩnh hằng
Nơi Cội Lòng Thương Xót Chúa thật bao la
Chỉ còn nơi ấy con mong một Mái Nhà
Chỉ nơi ấy có Con Tim Cha chờ chạm
Con được đắm mình được nức nở than van.
Bộc lộ
Thầm kín
hay
Muốn yêu
Được yêu
Mở cửa Đức tin bước vào nhà Thiên Chúa
Sao có thể hiểu được nếu chẳng bước vào
"Có" hay "Không Có" ta tự do đón lấy
Đừbg oán hờn đừng giận dỗi Trời Cao.
Chặt chẽ
Rời rạc
hay
Mạnh mẽ
Thì thào
Tập hiệp nguyện thông phần, linh thao liên lỉ
Chúa mới trao ta chìa khoá trời Thiên Ý
Được bập bẹ đôi môi thi vị linh hứng
Ngày dài dương gian mà chóng vánh hồn thơ
Một chân trời nắng gió tươi mới diệu mơ.
“Thay vì sống như những "hòn đảo nhỏ", anh chị em đã đặt mình "phục vụ nhau". Đó là cách thực hiện quyền tự do trong gia đình.” (Đgh. Phanxicô)
Mộng đẹp lá cánh nẩy mầm
Sắc hương âm trầm dịu dặt
Tâm thức truyền lan lặng thầm đôi mắt
Khiêm hạnh trau đời nhiệm nhặt tịnh thanh
Cao Xanh từ tâm trong vắt
Cõi lòng son sắt nhường bao!
Bởi khát khao
Bởi ước ao
Dâng hiến
Trời Cao cõi bao la tâm diệu mặc
Nhập hoà thủ đắc Ý Thiên
Mà thức thao tận dạ bào
Ôn trang sử Chúa ta miền Cứu độ
Hy sinh! Mấu chốt thách đố tình trao!
Hanh hao khác nào lá phiến
Xanh xao khác nào ngọn cỏ
Mà con tim muốn bày tỏ tình riêng
Thân yếu đuối hồn ngả nghiêng chập chững
Ôi Ngài! Phục dựng niềm tin
Nơi Ngài! Đời in Hy vọng.
Long trọng lễ dâng hồn linh xác thể
Đích điểm yêu thương dự phóng vĩnh niên
Thế hệ nhân loài sinh triển
Con người tiến bước khai minh
Chính mình trao mình trọn vẹn
Gia đình điểm hẹn tình chung.
"Ai biết yêu thương thì sẽ hành động, ra khỏi chính mình, có sức cuốn hút, hy sinh cho người khác và kết nối các mối tương quan tác tạo sự sống." (Pope Francis)
Có một vũ trụ mang tên Đức Ái
Biên cương mênh mông, mềm mại bờ thương
Vòng Tay Ôm, Thiên Chúa diệu thường
Nào đến nhé với Quân Vương rất Thánh!
Nguyện Thần Khí Ngài sức mạnh thân con
Nâng đôi cánh hướng về cõi hằng mong
Tập bay trong khí thở của nhiệm màu
Tập yêu như hồn gió cuốn ngọn lau!
Mau mắn ánh mắt gật đầu quảng lượng
Truyền cảm thông con tim hướng ngưỡng Thiên
Thực tại trao nhau nỗi niềm sắc trắng
Tinh sạch cõi lòng sâu lắng tình riêng.
"Tác tạo sự sống" chao nghiêng vũ trụ
Không gian muôn chiều hội tụ lòng ngay
Sự quân bình bởi Bàn Tay Chúa Cả
Con tung bay vào Nhiệm Lạ Yêu Thương.
Bởi Trời mà chiều hoàng hôn trải nắng
Ánh nắng cuối ngày sáng trắng tâm tư
Con ngồi xuống bên Vườn Hoa Đức Mẹ
Ước nở nụ ngời thơ bé như hoa.
Có phải Nắng từ Giải Lụa Chu toàn
Mẹ Vâng Lời bước đi trong Ánh sáng
Nắng dẫn Người đi, Người gieo Bóng Nắng
Toả rạng nhân gian đôi mắt nguyện cầu.
Tay Người chuyển Ơn nhiệm sâu Lòng Mẹ
Giáo Hội dư đầy giới trẻ canh tân
Cảm từng sợi Nắng từ Tay Mẹ cầm
Xuyên thấu hồn con Tiếng Thầm Mẹ gọi.
Con muốn cùng Mẹ về Trời hay không
Chẳng thể bỏ con từng chút ấm nồng
Con đừng xa Mẹ, ngước mắt cậy trông
Thiên Chúa nhân từ Nắng Hồng chiếu rãi.
Xúc động ngập lòng giây phút tử sinh
Vượt chốn bi thương đến cõi an bình
Linh hồn con nguyện thắp lửa tôn kính
Vượt màn đêm gian trần đến bình minh.
Xúc động vợi vời, tâm rung thanh tịnh
Tim nôn nao như chính mình an tĩnh
Về với Chúa Trời, về chốn Thiên linh
Giã từ Cô-vít, giã từ dịch bịnh.
Xúc động thinh không Mặt Trời Công Chính
Các linh hồn đoàn lũ đến kính cung
Thân xác ở lại kiệt cùng năm tháng
Hoà chan sinh phần lãng đãng mù sương.
Người đang sống cảm thương lòng se thắt
Một chuyến đi xa hiu hắt thế sao
Từ nay mưa nắng hanh hao hiệp nguyện
Tôi được gặp người trong lòng mến Mân Côi.
Gió vỗ lòng cây...
...tâm giao từng chi thể
Lá nhún nhảy màu ngây xanh xanh bao thế hệ
Nghe trong ta đủ đầy Tin Mừng xưa cha kể
Hạt cải đến từ mây nay xum xuê như thế!
Cây khoả bóng nhân sinh...
...ôm nhân loại si tình
Rễ chùm sâu ruột đất vọt nhựa sống khải sinh
Nuôi mạ xanh đồng nhật lòng kiên vững trung trinh
Một đời người chân chất mắt mở giữa lặng thinh.
Nắng khoác áo lung linh...
...gió đôn đả chúng mình
Rong chơi trời sự thật vui bên Chúa anh minh
Kén nhả tơ dệt gấm ta dâng vần thơ xinh!
Cùng vạn vật chu chuyển...
...ươm mầm tâm lưu luyến
Sống mật thiết linh hồn diện kiến Đấng Càn Khôn
Cha con được hoà quyện giữa hoàn vũ mênh mông
Cùng tia nắng trời hồng con đón mắt Vừng Đông.
Anh đã
Trao em tất cả
Chẳng còn giữ gì làm của riêng tây
Này tấm linh hồn vơi đầy bát cậy
Cũng đúc tượng hình bật dậy trời thơ
Là đôi ta luôn chia nhau hơi thở
Sự sống còn nhẹ bổng ở thinh không
Thoát lực hút nơi cánh đồng tham vọng.
Anh đã
Trao em tất cả
Tín trao người quản lý của Cha* anh
Cũng là người có nụ cười thiện thánh
Mắt loá ngời lòng phó thác bao dung
Môi lặng im để má hồng lúng liếng
Trán một vầng tơ ban mai diệu tỏa
Con gái Cha* rạng rỡ bốn mùa hoa.
Anh đã
Trao em tất cả
Đời vợ chồng tập sống thánh tại gia
Ta cùng chắt giọt yêu thương qúy giá
Mớm đàn con Bảy Ơn Chúa Thánh Thần*
Hoa kết trái Hồng Ân ngày tinh tấn
Phấn thụ hương âm ỉ mật nguyện cầu
Cho mỗi sớm Thánh Thể Ngài* nung nấu.
Anh đã
Trao em tất cả
Trọn xác hồn bầu thơ tâm trẻ nhỏ
Hai đứa mình dẫu đường đời khốn khó
Cùng dâng Cha* trang nhật ký tình yêu
Một vòng xoay trái đất sáng đến chiều
Ta kết liên với vạn người lữ thứ
Vượt cùng Ngài* qua Can Vê thập tự.
Anh đã trao em
Tất cả
Thì hôm nay
Anh chỉ xin
Hồn thơ em
Dâng Chúa!
Chẳng phải, chẳng phải vì câu thơ
Chẳng phải, chẳng phải tâm mịt mờ
Mà bất giác thốt lời tâm sự
Trao Đấng tôi yêu một sợi tơ.
Phải đó, chính phải nơi miền thơ
Thật thà cho ai khơi niềm nhớ
Chúa chính là nơi ăn chốn ở
Ngài yêu ta qua từng hơi thở.
Nhỏ bé nên được Người nâng đỡ
Xíu xiu mà mắt xinh bỡ ngỡ
Là cánh bướm hay chú ong thợ
Một đời thực rất đỗi tinh mơ.
Này sáng nay mắt vừa hé mở
Bé qùy lên làm dấu phụng thờ
Chúa dang tay Con Tim khai mở
Đón bé vào ngày mới dệt tơ.
Sớm nay...
Giải sương mù chợt về giăng giăng lối
Em từ đâu đến khiến tôi bối rối
Ngày mơ thương chúng mình hối hả yêu
Yêu Chúa ta, yêu mọi điều Chúa nói.
Sớm nay...
Có cậu bé dắt lòng về dự hội
Hội Chúa nhật con tim hối hả yêu
Yêu ngàn thông, yêu theo chiều gió cuốn
Nghe tiếng lòng vang vọng chốn sương ngân.
Thời gian...
Như đoá mây vẫn hợp tan tan hợp
Kết giọt yêu rồi lại hối hả bay
Những vùng trời cuộn vòng tay ôm ấp
Mắt Quan Phòng Chúa muốn ấp ủ ta.
Thời gian...
Luôn kịp nhắc, ta nghe ra Tiếng Chúa
Sương sớm tuôn như giải lụa cột ta
Xiết lòng ta hòng xuyến xao lối Thánh
Hối hả kịp về, xa tránh vong thân.
Hôm nay...
Cô-vít đến, gió lùa căn nhà trống
Chẳng dự phòng chẳng chèo chống Ơn Thiên
Quý sinh mạng hay hồn thiêng vô giá
Đón Chúa vào, hãy hối hả khẩn trương.
Sương ngân...
Trên ngọn gió, tìm thống hối Hồng ân
Hãy trở về trong Làn Sương Thánh Sủng
Cùng trở về Chúa khoan dung xá tội
Canh tân đời mình đổi mới tâm can.
Ôi Maria
Ngày Mẹ hiện thân trên quả đất này
Thời khắc linh thiêng thật tràn phước hạnh
Con cháu Eva - Adam vườn thánh
Nức lòng ngưỡng chiêm Nữ Trinh vẹn sạch
Vạn thuở vạn đời khơi mạch Hồng ân
Thiên Chúa Nhân Lành ban Đoá Bình Minh
Tay Mẹ dắt đến Mầu Nhiệm Xót Thương.
Ôi Maria
Mẹ được đặt tên Thiên Ý buổi đầu
Trái tim tình yêu Đức Thánh Mẫu Vương
Là biển mênh mông an khương Chính lộ
Là Cửa Xót Thương dẫn vào Cứu Độ
Thiên Chúa Làm Người cung lòng sâu thẳm
Bê-lem thanh tịnh đằm thắm đêm đông
Lòng Mẹ trải ra choàng ôm nhân loại.
Ôi Maria
Ánh dương soi chiếu hồn nhỏ nguyện cầu
Con Mẹ Phục sinh đêm thâu thổn thức
Mẹ là Bình Minh ánh sáng đích thực
Chư dân bước đi cùng Mẹ tiến về
Lối nhỏ Can-vê, Nước Trời say mê
Gương Mẹ ấp ủ Thánh Gia trọn bề
Con đường Thương Khó chẳng nề đau khổ.
Ôi Maria
Thánh Danh Mẹ Chúa tuyệt mỹ khiêm nhu
Trời rợp mây hồng thiên thu chúc tụng
Muôn hoa dâng sắc phủ phục kính hương
Bảo Ngọc Lời Vâng tuyệt vời Thánh tiến
Nữ Vương Hoà Bình vương miện từ bi
Con xin tận hiến bước đi theo Mẹ
Mến đời Mân Côi thơ bé Tin Cậy.
Lúc tôi say ngủ vẫn thức đó rừng cây
Mùa này, mùa trở mình thơ ngây vạn vật
Mùa giao hoà sinh sôi đất trời tất bật
Mở mắt ra rừng đã đỏ au mùi mật.
Chất ngọt chạm lưỡi, sự thật chạm đôi môi
Ta nuốt vào say mê tinh khôi tạo vật
Mật thất tình yêu lúc ẩn dật thanh vắng
Lúc vỡ oà trang trải trắng cả bao la.
Tháp ngà nhân vị, mỗi người một thiết tha
Thiên Chúa, Ngài chẳng muốn ngự chốn cao xa
Xuống trú ngụ con tim ngôi nhà nhân loại
Cứu chữa đoàn con, Thiên Phụ hằng thương đoái!
Ai đến thổn thức cùng Cha bên Bờ Ngực!
Bờ Ngực Đức Giêsu Kitô Anh Cả
Suối Máu Cứu Độ tràn hương thơm nhiệm lạ
Cửa Thánh Tâm mở cho cả và thiên hạ!
Tuyết cánh trắng
Tuyết chợt về
Hợp sức gió, gọi thức những mầm xuân
Sáng sớm nay ai mơ giấc xum vầy
Mưa cũng đổ giọt tròn ngây thơm tuổi
Ngăn ngắt trời thơ con suối hồn nhiên!
Cánh rừng hiền
Cánh rừng khô
Ta lui tới giải đồi ngàn khác nữa
Rừng nơi đây cũng chan chứa niềm riêng
Chẳng khoả lấp mà an nhiên dịu dặt
Cởi áo hồn ta, con mắt nhân hiền!
Vượt cửa thiền
Xáo động thiền
Con tim con mắt biến thiên vật thể
Nguyện linh hồn cùng đặt để bước đi
Tâm hướng động Lời Thi Thiên khiêm hạ
Đường Thương Khó quyết một dạ vâng theo.
Biển sóng chèo
Núi cố trèo
Đoạn đường trần thế gieo neo là thế
Đích điểm từng giờ ta không bê trễ
Bổn phận từng ngày thế hệ đắp xây
Xuân của tâm hồn là Xuân Vĩnh Cửu.
Chốn mù xa...
Là nơi ấy ta vừa thoạt băng qua
Ký ức phai, tìm giao thoa khoảng khắc
Bất chợt mông lung mơ hồ giăng mắc
Những gì dấu yêu tan loãng bầu khơi!
Hoà nỗi đời...
Ai thả tiếng lòng chậm chạp hơi thở
Mắt bình sinh có chút gì gợi nhớ
Nơi ăn chốn ở dấu vết tuổi thơ
Chiến tranh xưa những bụi bờ khốc liệt!
Cái khác biệt...
Những trái tim vẫn da diết nguyện cầu
Giữ chút than hồng đêm thâu đỏ lửa
Âm ỉ thôi giá rét ngoài hiên cửa
Mời Chúa vào, dọn chỗ dựa Tấm Lưng!
Ai reo mừng...
Giữa cuộc thế người dửng dưng mặt lạ
Đang rã rời chuỗi kết liên huynh đệ
Xa...bờ xa! Cứ mãi thế rời xa
Cửa Đức Tin con tim oà nức nở!
Ai hớn hở...
Thế giới vật dục trăn trở đồng tiền
Đầu độc trí tâm sinh miền băng hoại
Nếp ăn nếp ở vọng ngoại hư danh
Nguyện xin Chúa Phục Sinh từng nếp nghĩ!
Bình lặng!
Tận nơi ấy những dòng sông loá trắng
Trời thinh vắng mây trôi lắng thân đời
Vỗ bờ đất, nước với người quen lạ?
Vẫn thế hoang sơ chí cả diệu mơ.
Tâm thơ!
Chất ngất cao hay trên đường xuôi ngược?
Bình dị này mang nguyện ước phù sa
Đang được yêu được thiết tha thương đoái
Lòng Trời Cao mấy ai thoả mãn rồi?
Tinh khôi!
Tận đỉnh cao của ước ao thông hiệp
Máu chảy về tim nước đổ về nguồn
Đường dương thế hướng Linh hồn vượt thế
Con dốc tình thương thế hệ nối nhau!
Nỗi đau!
Nghịch cảnh những khúc quanh gẫy đổ
Tín hiệu gọi về chốn ở mai sau
Không dừng lại tìm nhiệm màu như ý
Thiên Chúa Tình Thương -Chân Lý trong ta.
Suốt trọn một đêm...
Mưa dầm dai dẳng rót điệp khúc "Rơi"!
Trời thở hơi, âm vang ướt bầu không
Tí tách tí tách chậm đều bong bóng nổ
Tôi ngủ giấc mơ
Mưa rớt nhịp thơ!
Suốt trọn một đêm...
Tim thầm thì lắc lư theo điệu vỗ
Nó cảm mưa dầm tương hỗ trần gian
Sự sống đổ tuôn ơn tràn phước độ
Sẽ đến vào ngày
Cất cánh thiên di!
Suốt trọn một đêm...
Ngọn gió xuân thì cục cựa bước đi
Mầm non minh nhiên trường thi khởi cánh
Vũ trụ truyền giao sức mạnh Thánh Thần
Giêsu Phục Sinh
Cứu độ sinh linh!
Suốt trọn một đêm...
Vạn vàn hạt nhỏ đỗ bến bình an
Đức Tin trong ngần huyền nhiệm tinh anh
Mở mắt bình minh sức sống nhiệt thành
Thiên Chúa ân ban
Tình thương chứa chan!
Lúc nào Xuân?
Lúc nào Hạ?
Gởi giai điệu lạ từng mỗi mùa qua
Hoa nở bất kỳ giao thoa nỗi nhớ
Vừa khép giấc Thu là nở cuộc Đông
Ta cũng mở lòng niềm trông cậy mới
Vươn vai thức dậy chẳng đợi mùa phai!
Khi nào vui?
Khi nào buồn?
Con người mà, đảo chao từng ngọn gió
Tiết trời hanh khô, hương nồng đây đó
Tôi đi tìm ai trong cuộc đời mình
Dáng vóc người thân: ân tình lai láng
Cuộc hẹn sẽ về năm tháng yêu thương!
Một Đức Tin!
Một con đường!
Cổng Trời mở cuộc giao bôi nghĩa thiết
Đoàn tụ rồi từ vạn nẻo trần gian
Chân trời đức ái bát ngát hương yêu
Mùa Cánh Chung vườn bao dung tao ngộ
Nhận ra Lòng Trời dung chứa lòng ta!
Chậm hay mau!
Sống bên nhau!
Góc địa đàng chốn này dù nho nhỏ
Ký ức người muốn bày tỏ điều chi
Lòng tạ ơn mong khắc ghi nguồn cội
Liên đới đệ huynh cùng nhau chung lối
Nước Chúa thật quê Trời, thăng Thiên hội.
Giá lạnh tan đi nhường hương xuân toả
Khoả trắng thinh không búp nụ tình thương
Nương trong dạ thế diệu thường xuân hoá
Quá vãng buồn đau chợt loá tin vui!
Thấm đượm trí tâm ngọt bùi dương thế
Một sớm xuân khai đặt để lòng ai
Bao dấu chấm than đáp vào câu hỏi
Mắt Chúa tình Xuân! Người có biết chăng?
Hằng hữu là Cha! Cha ta quảng lượng
Góc vườn địa cầu hình tướng Thiên Nhan
Trời thở tâm thơ thênh thang giấc mơ
Tình yêu Phục Sinh có ngờ đâu nhỉ?
Đây những đứa con nhạc lòng hoan hỉ
Ngân khúc tạ ơn Thiên Ân kỳ vỹ
Đường xa chúng ta đã là tri kỷ
Cùng đích chia san chân lý tình thương.
Âm tứ vỗ nhịp
Âm tứ rung ngân
Nghe gió giục, sóng lòng sớm trào dâng
Mong thốt lời cùng vũ hoàn xoay lộng
Mang tình thân bay vút bổng cùng mây!
Giai điệu gầy
Giai điệu ướt
Suối róc rách mắt thơ ngây trong vắt
Rừng ngập ngừng bước dịu dặt nai ngơ
Một âm vang chao nghiêng chảy ý thơ
Lời tung toé đỉnh thác mơ xoả nước!
Nốt mơ ước
Nốt tơ nhả
Toả lan bầu trời ngôn sắc họa ca
Dệt hội âm, đan thanh bằng thanh trắc
Hồn trầm mặc chợt réo rắc buồng tim
Trong lặng im uy nghiêm sẽ tỏ bừng.
Sắc sáng trưng
Sắc chập chùng
Mỗi giải hơi nhuốm một màu quyến rũ
Tai linh hồn dõi cung bậc Thần Linh
Sức thánh thiêng cởi u minh tâm trí
Rạng bình minh Đức Chúa đã Phục Sinh.
Xa xa kia khói chiến tranh nghi ngút
Gần gần đây hoa ấm vụt tràn về
Cuộc chiến não nề chia cắt bao quê
Hoa muốn ấm! Mặt trời soi giây phút.
Xoè cánh đỏ, tỏ dạ bụt tâm tiên
Mắt Thiên Chúa dõi mọi miền đau khổ
Vượt thách đố những tham lam hổ thẹn
Xin sáng soi dẫu rất đắng chén này!
Hạ chớm về cùng Xuân trắng ban mai
Mấy khổ cực mấy than van đã lắng
Muốn gắng gỏi nhấc gánh nặng này lên
Vai Giêsu đã gánh tội trần gian!
Ủi an, hỏi han! Hoa có lúc tàn
Dưới sức nóng mặt trời tan vào đất
Linh hồn hoa vụt tỉnh giấc hồn hoa
Hương toả lan tới bến bờ sự thật!
Tiếng Linh Hồn luôn gọi tôi nhủ mình
Mình gặp mình mỗi giây phút bình sinh
Mình bên mình nguyện trung trinh năm tháng
Mình trao mình xin Thiên Chúa khai minh.
Bình minh ló dạng giục giã chính mình
Lời chào thờ phượng Đức Chúa Thánh Linh
Mở con mắt sáng, tìm vinh Danh Ngài
Hương phúc ngập tràn ân ban ngày sống.
Đi vào bổn phận hai lối ngược chiều
Giằng co từng lúc bao điều nhỏ nhặt
Vui sống thiện chân không lo vặt vãnh
Tin Chúa Quan Phòng hướng thánh dưỡng tâm.
Tiếng Linh Hồn tiếng thần trí vọng ngân
Thân xác tôi học đáp trả Lời Vâng
Câu ưng thuận trọn đời thân thiết lắm
Chọn Giêsu, theo Chúa dặm đường xa.
Khẽ khàng thôi kẻo nụ non thức giấc
Nhẹ nhàng thôi kẻo tiếng nấc trào tuôn
Khung trời buồn còn nhịp động sinh trưởng
Cửa Thiên Ngưỡng mở đón mọi đau thương!
Gió an khương khéo vỗ khúc tình son
Vạn nụ non khí thanh trong tươi nở
Bầu trời vỡ mây hớn hở trôi về
Lúc nặng nề mưa trút hạt xa quê!
Lời khen chê, bong bóng tan chóng vánh
Cơn mưa tạnh còn chút lạnh ngón tay
Những đổi thay chẳng biết hay hay dở
Mà bỡ ngỡ như đón nhận tình thương!
Chẳng vô thường khi vạn vật xoay chuyển
Nhưng diệu thương từng nhịp bước Thiên di
Đôi chân đi cho Linh Hồn hạnh ngộ
Biển sóng vỗ vẳng tiếng Đấng Tối Cao!
Gió đưa gió đẩy tâm chạm lòng khơi
Dẫn đến chốn này nghe reo tiếng khơi
Giai điệu của nắng vọng khúc ngàn khơi
Khơi mây thênh thang toả lời cuộc sống...
Sống động Tình Cha nhịp yêu lối mộng
Thiên Chúa Ba Ngôi trao đời tròn mộng
Thánh Linh diệu thường hoá ngày đẹp mộng
Mộng đời hiệp nhất đánh động chư dân...
Dâng hiến xác thân dạ lòng phủ phục
Ước nguyện con xin: luôn luôn vâng phục
Đục chạm gian nan tha nhân cung phục
Phục vụ thanh bần hoan chúc thánh ân...
Ngân vang xa tiếng thì thầm tâm sự
Thỏa dạ yêu suốt con đường phụng sự
Rung tơ thiêng lắng nghe trong mọi sự
Sự sống này Ngài gởi những niềm riêng!
Cái nắng chang chang cung lòng Bắc Mỹ
Bầu đất thấm sâu chân lý tình thương
Ước gió mát từ bìa rừng đem tới
Một chút an nhiên thơ ngợi Chúa Trời.
Mặc định giòng trôi
Dòng xe xuyên nắng
Lao vút giữa đời loáng trắng hồn ai
Bên đây yên ắng bên kia súng nổ
Mắt nắng tang thương chẳng chỗ làm nhà!
Mây neo chốn xa bạc viền cánh sáng
Cũng cuộc nổi trôi cáng đáng phận mình
Một trời đất...xa xôi tình liên đới
Bên Giêsu náu nương tới tận cùng
Thánh Tâm quán trọ chia chung hạnh phúc.
Phục vụ luôn luôn nắng mưa luân khúc
Đầm ấm? Cô quạnh? Thúc giục bên nhau
Nóng lạnh da ngoài tâm thiện làm đầu
Ngoài tình anh em chẳng đâu nghĩa thiết!
Tháp cổ Kinh buông thành kính tháng năm
Quy nạp khí trời tin vui sử tích
Chùm tơ Kinh buông tưởng đã nín câm
Cách thế nào hồn thơ chưa viên tịch!
Ồ! Giai điệu xưa ẩn sắc tranh rêu
Uyển chuyển linh hồn sáng trưng dạ ngọc
Đã khát khao! Bao nỗi niềm bật khóc
Tâm xưa gieo nay mời mọc dấu chân
Cổ thạch ngàn năm phong nguyệt tạc thân
Trường điện toả phơi mình trần nắng lửa
Vó ngựa in vạn bóng hình bao thủa
Tàn chiến chinh anh linh thác về đâu?
Giọt Kinh buông hẳn đá phiến đợi lâu
Người lữ khách trước ngàn dâu biến đổi
Chạm Càn Khôn cúi mình xin ơn gọi
Ẩn hoàng hôn nắng cuối dọi khai minh!
Kinh buông kín mắt tháp khép hàm thinh
Dấu cô lệ đỏ son tình thương khóc
Bao linh hồn kẻ đi ngang về dọc
Đã thành danh hay đã sớm vàng thu?
Tháp cứ reo Kinh buông lời huấn dụ
Phế tích này chẳng cư ngụ muôn năm
Nhưng trăng sáng những ngày rằm chiếu dọi
Trải lụa vàng đón Đức Chúa đến thăm.
Cảm hoạ thơ Duy Phạm qua thi phẩm “Chiều Bên Tháp Cổ”.
Phóng mình lên cao vút tận giữa trời
Cùng mọi người bạn chuyển dời lướt đi
Thinh không vời vợi mấy khi chạm mặt
Mà bây giờ đang xuyên cắt rừng mây!
Bầu khí quyển, giăng đầy khắp không trung
Hoa bông tuyết cánh trùng trùng điệp điệp
Thế giới lạ dẫu không thấy bóng người
Bao linh hồn sáng láng mắt ngời tươi!
Bạn nôn nao xôn xao vườn thượng uyển
Là biển là rừng là thác chuyển sương khơi
Nơi ánh sáng ngân vang lời thinh lặng
Trí sững sờ tâm huyết chảy trắng tinh.
Bạn có biết những lung linh tơ tóc
Vạn trạng muôn hình những vóc dáng kia
Thế giới thánh có đôi hia vạn dặm
Tưởng rất xa mà xanh thắm cận bên.
Chúa trong bạn, bạn hãy cất tiếng lên
Đón chào Người, đôi tay mềm ôm lấy
Lòng chạm Lòng, Đức Trông cậy bình sinh
Vào vĩnh cửu phải bay qua cửa đất!
Giao cảm hồn thơ
Giao cảm ruột mềm
Trời tịnh Ý trao đời Chân Thiện Mỹ
Chúa dắt dìu từng bậc thềm vui bước
Xuôi ngược hành trình con đường thiên lý.
Vẹn tròn ý nghĩ
Vẹn tròn bổn phận
Hồn thơ - bé thơ hỉ dạ tinh mơ
Ân Sủng Chúa cho tinh tấn linh hồn
Tinh khôi lá cỏ gió nguồn phất phơ.
Ta chọn bến bờ
Chẳng chọn trông ngóng
Dặm trường xa, Ngài chính mái nhà
Học chân nhận đi! Chắp hình chắp bóng
Hạnh phúc xiết bao thờ phượng Chúa ta!
Nếp nghĩ vị tha
Suy nghĩ toả bừng
Thơ bé thế! Mà xinh đẹp diệu kỳ
Tâm thánh thiện bởi Thiên Ý sáng chưng
Ngọc lệ rưng rưng dát mọng bờ mi.
Vươn dướn trời cao...
...núi mây ôm chạm
Lũng đồi buồn chìm, ảm đạm sương giăng
Tôi biết đi đâu chiều tan bóng ngả
Phúc thay có Ngài...
...tim thôi lạc lõng.
Chầm chậm tháng ngày...
...cậy trông vọng ngóng
Ấm nắng trời hồng nóng bỏng tim yêu
Nhịp cầu giao tâm thánh thiêng độ nhật
Tất cả trong tôi...
...Đức Chúa phong nhiêu.
Trở ngược dạ trong...
...bao điều nung nấu
Mầm nhú tư tương chẳng dấu gì Ngài
Trao từng ngọn cỏ, dâng cả ban mai
Quá khứ giãi bày...
...tương lai tín thác.
Giữa biển đời...
...ứ tràn lời ca thán
Phiền muộn cỏ cây ai oán bầu mây
Linh hồn ủ dột, trí tâm ảo vọng
Anh chị em ơi...
...đừng đóng Cửa Tin!
Soi chiếu Lòng Tin...
...Trời in bóng nước
Nắng ngã về Tây ta được nghỉ ngơi
An tâm giấc ngủ con thơ phục sức
Ngày mai tinh tươm...
...Thiên Chúa an bài.
Khi nào thì mùa phai lại đến
Phủ nhạt mờ nước bến ưu tư
Tiếng lòng tôi men lối ẩn cư
Được đọc lại cánh thư xưa cũ.
Tâm tư phát tiết rồi hội tụ
Gom mây về vần vũ bao năm
Mưa cứ đổ, nắng chăm sương khói
Tâm tư tôi khô ngói sao đành!
Mùa phai sóng dội vành mắt nai
Dây tương giao quàng vai thân ái
Trường điện êm kết lòng thực tại
Cho ngày mai quan tái linh hồn.
Gió kia đứng lựng cửa tâm hồn
Mùa kéo tới hoàng hôn ngắn lại
Lòng Người Cha dõi vầng dương toả
Chăm con mình, nai khát suối trong.
Nhạc nước mùa còn trong trí nhớ
Tiếng tiêu reo trên cành hoa nở
Nụ soi lòng hớn hở chờ Xuân
Chúa Xuân ơi, có chở mùa phai!
Gió đến mang lời cát gọi ta
Đã nghe mặn mà khối nước tình ta
Ta gọi vào hoang mạc với cát vàng thực khối
Ta nghe trong ta thao thức ùn về tụ hội.
Máu chảy trong ta
Hay cát chảy trong ta
Ta nhìn cát rã rời hoá tương đồng vương muôn lối
Ta nghĩ về ta ta nghĩ về nhau như đi vào mùa cuối.
Tương lai có trong ta
Mà quá khứ sống trong ta
Ta hôm nay ngắm chân tướng hạt thời gian đang kết nối
Ta nhận ra chân đứng mình giẫm trên cát vàng đồng nội.
Là quê hương yêu dấu trong ta
Là trường bản thể biến đổi tấm linh hồn ta
Ta là hạt cát nguyên khai xám hối
Ta nở từ đá tảng tinh tuyền nguồn cội.
Ta
Cát
Với Cha ta.
"Có những hạt rơi trên đất tốt và sinh hoa kết quả" (Mt.13.1-9 )
Thân xác tâm hồn mảnh ruộng cằn hay màu mỡ
Không loại trừ, không phân loại kích cỡ
Vẫn có trong mình phẩm giá uyên nguyên
Là hiền nhân hay phàm nhân tôi tớ
Chốn chân quê con một Cha là Thượng Đế tinh tuyền.
Ước thân xác lớn lên
Ước tâm hồn vươn lên trong trưởng thượng
Con đón vào lòng rễ tơ yêu quy hướng
Chăm phân bón nước nguồn khiêm hạ không ương bướng
Cùng biến đổi đất mềm cày sâu nhặt đá chướng.
Học thiên nhiên bốn mùa gian lao cuộc vần đổi
Vươn nhân cách rèn tu cùng xây trong tình khối
Con chuẩn bị vuông đất nghèo đón Tin Mừng sắp tới
Ngày mỗi ngày Lời Chúa gieo sớm tối
Không nhặt cất tồn kho mà nuôi cấy tâm lòng.
Hạt Lời Ngài đã gieo trí ấp ủ ngày đêm
Để hạt mầm tươi xinh được vươn êm lá cánh
Con hiến từng thớ thịt hiến cả nhịp tim mềm
Hấp thụ Lời Giêsu hấp thụ nguồn ánh sáng
Uống từng ngụm nước trong thở làn hơi Linh Thánh
Lời Chúa lớn lên con cũng được lớn lên.
Gió gieo
Gió gieo
Chúa nhật thượng ngàn Ngự Thần Khí bảy ơn (*)
Cư ngụ linh hồn giải nguồn cơn nhân loại
Tự Trời cao, Mắt Chúa lòng lành thương đoái
Xanh núi xanh non. Đỏ hon mặt trời son.
Mây gieo
Mây gieo
Muôn hạt sương mai ươm nguyện ngày nắng mới
Lá mở lòng, Chúa nhật phơi phới thanh tao
Từng con người thảnh thốt cao rao khúc ngợi
Mỗi tế bào món quà sự sống Cha trao.
Tâm gieo
Tâm gieo
Hạt yêu thương cánh mỏng lay lay độ nhật
Nở giao hoà hương miền sự thật tình yêu
Thiên Phụ trao duyên, trai gái nhiều phẩm hạnh
Nụ hồng xinh chàng nàng kiêu hãnh duệ miêu.
Mắt gieo
Mắt gieo
Tơ thân ái long lanh mặt người độ lượng
Trưởng thượng hồng ân hồn quy hướng Thiên thai
Cõi đi về, Chúa Ban Mai ta thờ phượng
Chúa nhật hồng chốn trần vui sướng tâm khai.
Vời vợi trong con mắt Mẹ hiền
Vô Nhiễm Trinh Vương, đóa an yên
Mân Côi độ nhật tràn tâm vọng
Trời nhẹ bình minh lắng ưu phiền
Mẹ dắt tay con nhủ lên đường
Hành trang Tín Thác mỗi chiều vương
Đón lấy Hồng Ân nâng bản ngã
Đời chẳng vô thường lẽ diệu thương
Thiên Chúa yêu con mở cửa chờ
Đón tìm chiên lạc, lạc ảo mơ
Mẹ là Bà Giáo dạy con biết
Chỉ có Chúa thôi, vĩnh hằng thơ
Thơ con phơi trải khắp mọi điều
Thưa với Mẹ yêu: con muốn yêu
Học trò xin học bài đức ái
Hồn thơ quỳ tạ Chúa sớm chiều.
Ngắm xem! Cỏ cùng cây mùa trĩu hạt
Thinh không ngập tràn tơ bay gío hát
Vạn vật gieo hương bát ngát chân trời
Tôi cứ thế đi theo Lời mời gọi...
Không nói gì, cỏ dại vẫn đơm hoa
Chẳng khoe gì, lá vàng qua kỳ hạt
Bởi thế cỏ hoa đậm nhạt phận người
Tôi hiểu chúng dâng trọn đời khao khát!
Bàng bạc cùng mây khoáng đạt cùng mưa
Trôi nổi bốn mùa thân thưa cùng Chúa
Bèo dạt dòng trôi vây bủa vinh hoa
Xin được sống nghèo giao hoà Tâm Thánh!
Cỏ hoa, hoa cỏ phúc hạnh thiện toàn
Phơi mình bát tiết hiền ngoan dung dị
Cứ thế vận hành chu tròn Thiên Ý
Còn tôi, tôi hỡi! Chân Lý bởi đâu?
Chiếc ngăn kéo tư duy ơn hiện hữu
Không để chứa những mắc mứu muộn phiền
Khúc nhạc lòng tấu điệu gót lãng phiêu
Dìu tôi tiếp, hướng Mặt Trời Vĩnh Cửu.
Chiếc ngăn kéo chắt chiu niềm vui nhỏ
Không để chứa những ảo vọng hão huyền
Luôn luôn mở đón ánh sáng uyên nguyên
Diệp lục tố từ quang hợp Thần Khí.
Chiếc ngăn kéo chứa thanh âm hồi ức
Chẳng lạnh tanh mà tí tách lửa Đông
Không bùng cháy cứ âm ỉ cậy trông
Chút than hồng dâng Chúa lòng rạo rực.
Chiếc ngăn kéo không để nuôi tiền bạc
Chắt mồ hôi từ đỉnh thác lao công
Tâm phục vụ chứa cung lòng Thần nhạc
Khúc ca khen quyền năng Đấng Càn Khôn.
Chiếc ngăn kéo đựng mỗi ngày bổn phận
Được mở ra bình minh nắng diễm kiều
Kịp đóng lại đêm hồn phiêu giấc điệp
Đã thoả tràn lời kinh nguyện Cha yêu!
Đang khi Thầy trò đi đường thì có kẻ thưa Người rằng: "Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo." Người trả lời: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu." (Lc 9:57-58)
Ta trải nghiệm một điều...
Sự sống đang phủ tràn mặt địa cầu cách kỳ lạ
Trong nhà ngoài ngõ người người nhìn tất tả không ngơi
Tưởng những cái chết, xác muôn loài nín hơi chẳng thở
Sự phân rã làm sinh sôi mầm sống mới chẳng thôi.
Ta đang thấy quanh ta...
Gió chạm người, nắng chạm lá, dòng mồ hôi tuôn chảy
Bán cầu bên kia ngủ, bên này xe chạy nối đuôi
Người bảo: dòng sông nhân sinh luôn đắp bồi biển cả
Linh hồn bất tử dậy thì quanh tế bào bản ngã.
Trời lại đổ mưa vồn vã...
Ta dừng chân núp tán cây cái ô dù che chở
Lực sinh động đổ xô ướt khô vạn vật hớn hở
Đóng cửa tâm hồn đã khiến ai khó ăn khó ở
Nhận chân nắng mưa nhịp hoán đổi tiết trời cởi mở.
Thôi trăn trở chính thân ta...
Ngọn tháp tâm hồn có hải đăng rọi soi toàn cục
Được trưởng thành thời đại mới kín múc Lời Tân Ước
Cuộc đời chẳng là hí kịch chẳng bi ai đánh cược
Từng giây đang mở ra Thời Kiện Toàn như Chúa phán.
Ngài dọn chỗ ta đặt đầu...
Trên con đường lữ hành của sự nhẫn đời tín thác
Vũ trụ dẫu bao la ta cứ kiên lòng ẩn dật
Thánh Khí bồng bềnh chiếc gối lòng đêm về chất chứa
Ta hãy dọn chỗ tâm hồn làm gối êm Chúa nghỉ.
"Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an. Vì ách của Ta thì êm ái và gánh của Ta thì nhẹ nhàng". (Mt 11:28-30)
Đôi mắt long lanh
Rọi chiếu tinh tường phát tiết lòng thanh
Con tim chân thành bầu đêm tụ giọt
Loang ướt lan lan làn sương dịu ngọt
Tạ ơn Cha Trời, cõi thế mong manh.
Vai ách ai mang
Mỗi lúc chĩu nặng quặt què đôi cánh
Làm sao nhanh tay làm sao nhanh mắt
Bước vào Cửa Tin ngôi nhà ơn thánh
Chớp mắt thành toàn tín thác vào Cha.
Sống Lòng Thương Xót
Khoan nhân khiêm ái hiền lành dung dị
Sợ hãi tiêu tan hoàn trả tự do
Cởi ách lệ nô Chúa trao phẩm vị
Thần Khí an hoà Hương Khí thơm tho.
Chúa vẫn gọi con
Chăm sóc linh hồn vai mang thập giá
Vượt nỗi nặng nề thân xác bước đi
Cát bụi trở về, đời kia Thánh hoá
Nhẹ bổng tương lai vỗ cánh Thiên di.
Chúa vẫn chờ con
Đêm đêm cúc cung dâng lời thưa dạ
Lời Ngài ủi an thong thả êm đềm
Chúa ướp mềm con lúc tâm chai đá
Độ lượng ân tình túc trực kề bên.
Chúa vẫn giang tay
Từng phút từng giây giữa trời khiêm hạ
Thượng Đế vũ hoàn trao con nhiệm lạ
Thiên Chúa yêu thương tình yêu khôn tả
Biển cả Lòng Cha êm ái nhường bao.
Không thể nhớ những bước chân đầu đời
Gót nện nhẹ chân gõ vào đất mẹ
Không thể nhớ nụ cười bố chơi vơi
Đôi tay bé con ôm vào thế giới.
Không thể biết nào những tháng cưu mang
Nằm dạ mẹ con ươm nồng giấc mộng
Không thể biết mồ hôi cha khơi lộng
Tưới cho đời mềm đá cứng ngổn ngang.
Không thể với đón bắt ánh nắng hồng
Tìm mắt mẹ có cả trời ước vọng
Không thể với nhổ ngọn cỏ cánh đồng
Đu vai bố luống cày sâu nở mộng.
Không thể cười lúc cơn sốt dâng cao
Có nước mắt mẹ tràn lòng lo lắng
Không thể cười lúc bệnh tật xanh xao
Lời cầu nguyện bố ngày đêm dâng Chúa.
Không thể khóc lúc nhìn đời nghịch cảnh
Mẹ sai đi đong bát gạo sẻ chia
Không thể nín trước tiếng đời nghiệt ngã
Bàn tay cha chỉ Thập giá đồi chiều.
Không thể với bao nhiêu điều không thể
Một Đức Tin được cha mẹ chuyển giao
Thành có thể cho muôn muôn thế hệ
Nhận biết ra một Thiên Chúa ngọt ngào.
Quỳnh nở
Quỳnh nở
Trao dạ đời hơi thở
Dõi bốn mùa một khoảnh khắc bừng lên
Quỳnh là Quỳnh hương mùi nhớ
Quỳnh là Quỳnh thanh trong hớn hở
Quỳnh ôi
Quỳnh thơm trao hơi thở Chúa Trời.
Quỳnh mở
Quỳnh mở
Sáng rực đêm đại đoá
Âm trầm mãnh liệt nơi con tim Tạo hoá
Ôm luôn cả loài người sa đoạ
Quỳnh vương vương lệ bởi màn đêm gieo họa
Quỳnh thương thương cất lời
Cánh trắng đớn đau xin Chúa Trời thứ tội.
Quỳnh dướn
Quỳnh dướn cánh
Mắt hướng lên ngưỡng chiêm đời muôn trượng
Nhủ loài người hãy hiến dâng lòng quy hướng
Thượng đế là Cha đêm nay cho Quỳnh mơ thiên ngưỡng
Một quãng ngắn cuộc đời Ngài vẫn cho một kết cùng phước vượng
Quỳnh khơi trong
Quỳnh mở tâm hồn đón Lòng Trời Thương xót.
Quỳnh bật dậy
Quỳnh chưa một giây ngủ
Lúc này đây lúc bừng mở thiên thai
Quỳnh chân thiện Quỳnh rạng rỡ hình hài
Quỳnh hương khiết vọt tới trời thanh khiết
Đã một giây đã một phút đã một giờ phát tiết
Chào nhân gian Quỳnh bước tới thiên đàng
Thôi giã biệt đoá Quỳnh này tha thiết.
Quỳnh úa héo
Quỳnh vắt vẻo thinh không
Linh hồn tôi cũng theo Quỳnh vạn nẻo
Tìm Cha Quỳnh cũng là Cha của chính tôi
Mà thờ phượng mà dâng lời thỏ thẻ
Tâm nhuỵ Quỳnh tâm nhuỵ của lòng tôi
Gieo neo bồi hồi
Cho nụ mới lên ngôi.
Quỳnh cánh mỏng
Quỳnh đỏng đảnh
Nàng sớm đi đâu
Biền biệt mùa Đông quá Xuân chưa trở lại
Nàng chỉ muốn vào Thu nở cánh mềm nhẹ lắng
Đêm nỗi nhớ tôi thức ngắm đèn chầu
Quỳnh tan trong Thu cùng tôi quỳ thờ lạy
Vị Thiên Chúa
Của bình an
Vị Thiên Chúa
Của tình yêu.