Gần đây có những lưu tâm về việc các giám mục theo cách thực hành mục vụ trong lịch sử và nhấn mạnh rằng người ta phải sám hối trước khi nhận Thánh Thể. Những ai cứ lên rước lễ khi họ biết là không nên thì đang vũ khí hóa Thánh Thể cho các mục đích của mình. Các giám mục không vũ khí hóa Thánh Thể.
Dưới đây tôi sẽ giải thích tại sao đây không phải là vũ khí hóa, mà là một truyền thống lâu đời của Giáo Hội, và tại sao các lý luận của một số chính trị gia thì sai. Vũ khí hóa đang chạm đến Thánh Thể, chính Thiên Chúa, và dùng Thánh Thể không để thờ phượng hay cho Thiên Chúa, nhưng cho một số mục đích khác: thích nghi Thánh Thể để trở nên một vũ khí.
Khi bất cứ ai biết rằng họ không nên rước lễ, nhưng vẫn cứ làm, họ mắc tội phạm thánh. Phải có một số lý do nào đó để họ lãnh nhận khi không nên. Tổng quát, chúng ta muốn có vẻ là một người Công Giáo tốt hơn thực sự, muốn tránh sự lúng túng, sợ người khác nghĩ xấu về chúng ta, hoặc một số mục đích cho riêng mình: tối thiểu đó là những gì tôi nhớ khi còn nhỏ chúng bạn nói với tôi về cảm nghĩ của chúng khi rước lễ cách bất xứng. Đây là một cách vũ khí hóa Thánh Thể cho các mục đích của riêng mình. Điều này áp dụng cho bất cứ ai phạm tội trọng hoặc người nào gây điều tiếng xấu trầm trọng cách công khai vì chức vụ của họ mà nó trái với đức tin Công Giáo và luật tự nhiên.
Thánh Thể là chính Chúa Giêsu, do đó chúng ta không bao giờ được sử dụng cho các mục đích khác. Thật vậy, Giáo Lý Công Giáo nói rằng Người là “nguồn và tột đỉnh của đời sống Kitô Hữu.” (1324). Lạm dụng một người như một phương tiện thì luôn luôn xấu, đối với một ngôi Thiên Chúa như Đức Giêsu Kitô thì lại càng tệ hơn.
Giáo Hội có điều luật 916 đề nghị rằng những người như thế, ngay cả khi vấn đề không công khai, thì nên tránh rước lễ. Giáo Luật 915 dạy bảo những người mà hành động của họ gây ra điều tiếng xấu trầm trọng cho Giáo Hội thì sẽ bị từ chối Thánh Thể nếu họ không tự ý tuân theo điều 916.
Sự lạm dụng như thế có thể gọi là “vũ khí hóa” Thánh Thể. Đó là sử dụng Thánh Thể như một công cụ để thắng được những tình huống về xã hội hay chính trị.
Từ chối Thánh Thể từng là một thực hành trong hầu hết lịch sử của Giáo Hội. Mục đích là để giúp người ta sám hối và được chuẩn bị cách xứng hợp. Một số người lý luận rằng chúng ta không nên phán đoán, nhưng Giáo Hội chưa bao giờ phán đoán bất cứ ai là vĩnh viễn không thể lãnh nhận Thánh Thể: Giáo Hội chỉ yêu cầu người ta chuẩn bị cách xứng hợp bằng sự sám hối.
Có ba thí dụ nổi tiếng nhất về việc từ chối ban bí tích cho các chính trị gia mà tất cả đều sám hối và có sự thay đổi đường lối. Tôi hy vọng điều này cũng giống như thế.
Trước hết, chúng ta có T. Ambrôsiô là người đã ra vạ tuyệt thông Hoàng Đế Theodosius sau vụ Thảm Sát ở Thessalonica. Theodosius hoặc ra lệnh hoặc không ngăn cản vụ thảm sát này, nhưng Đức Tổng Giám Mục của Milan (thủ phủ của hoàng đế) yêu cầu ông phải sám hối trước khi phục hồi.
Thứ hai, Đức Grêgôriô VII ra vạ tuyệt thông vua Henry IV của Thánh Đế Rôma vì bổ nhiệm các giám mục trái phép. Henry IV đã nằm phủ phục ngoài trời tuyết trong ba ngày ở Canossa trước khi vạ tuyệt thông được bãi bỏ.
Thứ ba, vua Henry II của Anh bị vạ tuyệt thông vì liên can đến cái chết của T. Tôma Becket. Vua Henry đưa ra một gợi ý mà những người khác coi đó như một mệnh lệnh. Henry đã sám hối công khai bằng việc chịu đánh hàng trăm roi vào lưng ở trước Vương Cung Thánh Đường trước khi vạ tuyệt thông được bãi bỏ.
Hãy xem xét luận điệu của các chính trị gia từng câu một:
Chúng tôi tin rằng sự tách biệt giữa Giáo Hội và nhà nước cho phép đức tin của chúng tôi biểu lộ nguyên tắc thiết yếu về các công vụ của chúng tôi và phục vụ cử tri cách tốt đẹp nhất. Bí Tích Thánh Thể là tâm điểm đối với đời sống của người Công Giáo có thực hành, và việc vũ khí hóa Thánh Thể đối với các nhà làm luật đảng Dân Chủ vì họ hỗ trợ phụ nữ truy cập việc phá thai cách an toàn và hợp pháp, điều đó thì mâu thuẫn. Không viên chức dân cử nào bị đe dọa từ chối Thánh Thể vì họ hỗ trợ và từng hỗ trợ các chính sách đối nghịch với sự giảng dạy của Giáo Hội.
Câu đầu của họ thì đúng, vì đức tin của chúng ta phải biểu lộ nguyên tắc thiết yếu về chính trị của chúng ta.
Câu thứ hai của họ thì đúng cho đến dấu phẩy vì Thánh Thể là tâm điểm đối với đức tin của chúng ta. Sau dấu phẩy, câu này có nhiều sai lầm.
Thứ ba, họ cho rằng không có chính trị gia nào bị đe dọa hay bị từ chối Thánh Thể. Tuyên bố đó thì trái với các dữ kiện:
Chúng ta đừng vũ khí hóa Thánh Thể. Chúng ta hãy bảo vệ Thánh Thể khỏi các chính trị gia và những người làm công chúng phẫn nộ, họ muốn vũ khí hóa Thánh Thể cho các mục đích của mình. Thánh Thể là Thiên Chúa và phải được bảo vệ. Giáo Luật 915 và 916 là luật, không phải là những đề nghị.